LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 448

ông lo lắng cho tôi, không biết tôi đi về đâu, tôi nay nói cho các ông biết:
Không nên lo lắng, yên tâm đi. Tôi biết mình đi về đâu, việc của tôi, tôi tự
sắp đặt, cũng giống như: ‘Không lớn không nhỏ, không trong không ngoài,
tự tu tự liễu tự an bài.’ Nếu như tôi không biết tôi đi đâu thì tôi đã không
nói trước cho các ông biết tôi tháng tám sẽ ra đi. Các ông bi ai rơi lệ như
thế, dường như không biết chỗ đi của tôi, nếu các ông biết chỗ đi của tôi thì
không nên buồn bã khóc lóc. Tự tánh pháp, vốn không sanh diệt, nó không
sanh không diệt, không có đến cũng không có đi, mọi người không nên lo
lắng, không nên buồn rầu. Mọi người cùng ngồi xuống, tôi nay vì các ông
thuyết một bài kệ, gọi là "Chân Giả Động Tĩnh Kệ." Bài kệ này giảng về
đạo lý chân, cũng giảng về ý nghĩa giả, đạo lý động, đạo lý tịnh. Sau khi các
ông niệm tụng bài kệ này, cần phải giữ gìn bảo tồn, thì tương đồng với ý
của tôi. Các ông theo bài kệ này tu hành thì không làm mất đi tông chỉ đốn
giáo."

Chúng Tăng sau khi bị Lục Tổ Đại sư la rầy như thế, liền khấu đầu đảnh lễ,
cung thỉnh Lục Tổ thuyết kệ.

*

Nhất thiết vô hữu chân,

Bất dĩ kiến ư chân.

Nhược kiến ư chân giả,

Thị kiến tận phi chân.

Nhược năng tự hữu chân,

Ly giả tức tâm chân.

Tự tâm bất ly giả,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.