LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 446

hoặc trong tâm các ông trừ sạch. Nếu sau khi tôi vãng sanh viên tịch, thì
không có ai giáo hối các ông, các ông có biết không? Cho nên có vấn đề gì
thì hỏi mau đi.

Đệ tử thứ nhất lại là Pháp Hải, Ngài hướng dẫn tất cả đệ tử, nghe lời nói
này liền khóc lớn lên, có người lén khóc, có người không sợ xấu hổ liền òa
khóc, đại khái cũng có người giả bộ khóc. Nhìn thấy người bên cạnh khóc,
mình không khóc coi không được. Trong đó có thiệt cũng có giả, giống như
đóng kịch vậy.

Chỉ có chú Thần Hội nhỏ nhất lại không khóc, tại sao chú không khóc? Có
lẽ chú không hiểu, hoặc là không có tri giác? Không phải vậy! Thần Hội tuy
tuổi nhỏ, nhưng định lực không phải nhỏ, chú đã hiểu rõ bất cứ cảnh giới
nào đến, đều cần phải không động, như thế mới là chân chánh học được tâm
bất động. Như thế nào mới gọi "tâm bất động?" Chính là có người nói quý
vị tốt, quý vị cũng không vui vẻ, có người nói quý vị xấu, quý vị cũng
không tức giận. Có người nói quý vị dụng công biện đạo, quý vị cũng
không vui mừng. Có người nói quý vị làm biếng nhất, quý vị cũng không
phiền não. Nhưng nếu quý vị thiệt làm biếng mà có người nói, quý vị không
động tâm, lại tự biện hộ nói đây là định lực, đó thiệt sai lầm. Như Thần Hội
là một chú bé, thần tình không động, không hoan hỷ cũng không khóc lóc.

*

Đại sư rằng: Thần Hội tiểu sư đã chứng được bậc thiện và chẳng thiện
đồng như nhau, chê khen không động, buồn vui chẳng sanh, còn giai
dư các đồ đệ khác không đặng như vậy.

Ở trong núi mấy năm, các ngươi hành đạo gì đâu? Nay các ngươi buồn
khóc là lo cho ai? Nếu lo cho ta không biết chỗ đi, thì ta đã tự biết chỗ
đi rồi. Nếu ta không biết chỗ đi, thì ta chẳng báo tin cho các ngươi hay
trước. Các ngươi buồn khóc vì chẳng biết chỗ ta đi. Nếu biết chỗ ta đi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.