LƯỢC GIẢNG KINH PHÁP BẢO ĐÀN - Trang 480

Hỏa Đầu Kim Cang. Cho nên nói dâm dục vốn là nhân của tịnh tánh. Nếu
ông có một niệm chánh, đó là nhân của tịnh tánh. Nếu ông chứa chấp một
niệm tà thì sẽ không thanh tịnh, cho nên không phải đoạn trừ tánh dâm dục,
biến dâm dục thành tịnh tánh. Dâm tánh vốn không thanh tịnh, nhưng
cần biến nó thành tịnh tánh – chánh tri chánh kiến. Đấy mới là đúng! Cho
nên nói: Tánh dâm tức là tịnh tánh thân, trừ dâm thì được Pháp thân thanh
tịnh.

Ông ở trong tự tánh nên rời bỏ ngũ dục. Ngũ dục tức là sắc, thanh, hương,
vị, xúc, có chỗ nói là tài, sắc, danh, thực, thùy. Năm dục này ông nên rời xa,
trong tự tánh không khởi lên tà kiến, mọi lúc đều cần có chánh tri chánh
kiến. Một khi rời bỏ ngũ dục thì ông sẽ kiến tánh ngay và sẽ đắc được Chân
như diệu tánh.

Chúng ta trong đời này gặp phải pháp môn đốn giáo – pháp môn Thiền
tông, hốt nhiên khai ngộ, hiểu rõ Bổn tâm, kiến tự Bổn tánh, lúc này có thể
tự mình thấy Thế Tôn và mười phương Chư Phật. Nếu ông muốn tu hành,
muốn làm Phật, thì ông không nên truy cầu bên ngoài mà nên ở trong tự
tánh dụng công phu. Bằng không, thì ông sẽ không biết đi đâu mà tìm chân
Phật.

Nếu đi tìm Phật tánh chân chánh trong bổn tâm mình, thì có thể minh tâm
kiến tánh, thấy được Chân như diệu tánh, đó là hột giống thành Phật. Còn
như ông không hồi quang phản chiếu trở về tìm cầu nơi mình, chỉ truy cầu
bên ngoài, sanh lên một niệm muốn tìm Phật bên ngoài thì đó là người ngu
si nhất.

Pháp môn đốn giáo thiền tông này nay tôi đã truyền hết cho các ông, người
đời gặp pháp môn này cũng nên tự mình tu hành, không thể không tu hành
a! Tôi nay vì các ông, là người học đạo mà giảng thuyết, nếu các ông không
nghĩ như thế, thì bỏ phí thời gian, để thời giờ luống trôi như vậy, rốt cuộc
không có lợi ích gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.