LƯỢC SỬ KINH TẾ HỌC - Trang 223

Vụ giết người đã ảnh hưởng lớn đến đứa trẻ tên Sen. Nó khiến cho ông

nhận ra rằng nghèo đói không chỉ là sự thiếu thốn về tiền hay thức ăn. Người
nghèo không có những sự tự do mà người giàu hơn được hưởng một cách
hiển nhiên. Vì nghèo, Mia phải chật vật để kiếm đủ thức ăn cho gia đình của
ông. Nhưng sự nghèo đói của ông còn đồng nghĩa với việc ông không thể tự
do lựa chọn nơi chốn an toàn. Những người giàu không cần phải đến những
nơi nguy hiểm để kiếm tiền; họ luôn có thể chọn công việc ở nơi khác hoặc
mua thức ăn bằng tiền tiết kiệm của mình. Ngược lại, Mia không có lựa
chọn nào khác và phải trả giá bằng tính mạng của mình.

Những trải nghiệm này đã hình thành tư duy kinh tế học trong Sen.

Ông muốn hiểu được tình cảnh của những người nghèo, những người như
Kader Mia. Sen vừa là triết gia vừa là nhà kinh tế học - không thường thấy ở
những nhà kinh tế học đương thời, nhưng điều đó đã đặt ông vào cùng nhóm
với những kinh tế gia đầu tiên, những triết gia quan tâm đến sự giàu có về
vật chất của con người. Sự tò mò mang tính triết học của Sen đã khiến ông
đặt câu hỏi về những giả định cơ bản nhất của kinh tế học.

Khi nghĩ về sự đói nghèo mà những người như Kader Mia phải đối

mặt, Sen đặt ra câu hỏi: nghèo đói về cái gì? Câu trả lời của kinh tế truyền
thống là sự nghèo đói về tiền hoặc thức ăn và chỗ ở. Con người trở nên
nghèo đói khi họ thiếu hàng hóa vật chất. Đối với Sen, vấn đề không chỉ
dừng lại ở đó. Thử nghĩ về lợi ích của việc sở hữu một chiếc xe đạp. Xe đạp
giúp bạn đi đến những nơi mà bạn cần đến. Điều làm tăng sự giàu có của
bạn không phải là bản thân chiếc xe đạp, mà là có một phương tiện di
chuyển. Sen gọi việc di chuyển là một “khả năng”. Một cuộc sống tốt cần rất
nhiều khả năng: được nuôi dưỡng, khỏe mạnh, trở thành một phần của cộng
đồng, được an toàn, v.v. Sự liên kết giữa hàng hóa vật chất và các khả năng
rất phức tạp. Một chiếc xe đạp tạo ra khả năng di chuyển cho một người
khỏe mạnh chứ không phải cho một người bị khuyết tật không thể đạp xe.

Nếu nói rằng ai đó nghèo chỉ vì họ nạp ít hơn 2.000 calo trong một

tuần, chúng ta đang dùng một thước đo “tuyệt đối” về cái nghèo. Có một
lượng thức ăn xác định mà nếu có dưới mức đó bạn có thể xem người đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.