LƯỢC SỬ TÔN GIÁO - Trang 252

vật lộn với đề tài này từ rất lâu. Mãi đến năm 2015 thì Giáo hội Anh mới cho
phép phụ nữ được giữ chức giám mục. Cũng giống như khi họ học cách thích
ứng với học thuyết của Darwin, các tôn giáo có tính tự do đang học cách thích
nghi với việc giải phóng phụ nữ, dù có đau đớn, chật vật thế nào đi nữa. Nhưng
thời gian không đứng yên và giờ đây, họ phải giải quyết phong trào giải phóng
người đồng tính còn đau đớn và khổ sở hơn nữa.

Tất cả những điều này đều rất khó khăn với Kitô giáo. Vì một số lý do,

chuyện còn khó nhằn hơn nữa đối với Islam giáo, hay Hồi giáo. Chính ở đây mà
cuộc vật lộn với sự thay đổi đã đi sang chiều hướng bạo lực. Các tín đồ Hồi giáo
cơ yếu không chỉ tức giận; ở hình thái cực đoan nhất, họ đã ra tay tàn sát một
cách hung bạo. Nhiều yếu tố góp phần làm nên cuộc khủng hoảng đó trong Islam
giáo, một số nằm ngoài phạm vi của cuốn sách này. Tuy nhiên, chúng có một
điểm chung với các phần tử cơ yếu tôn giáo ở mọi nơi khác, bao gồm cả dân ở
Israel. Có các tín đồ Do Thái giáo cơ yếu ở Israel chống lại mọi nỗ lực chia sẻ
vùng Đất Thánh với người Palestine. Họ lập luận rằng Thiên Chúa đã ban mảnh
đất Palestine cho họ từ hàng ngàn năm trước và họ chỉ đang lấy lại những gì đã bị
cướp đi từ họ. Nếu bạn cố gắng chỉ ra các điểm nguy hiểm trong lập luận đó thì
họ sẽ lặp lại y như những gì phe cơ yếu Kitô giáo đã nói với Darwin: Chúng tôi
đúng, còn bạn sai vì Kinh Thánh răn bảo chúng tôi như thế.

Kinh Thánh hay Kinh Qur'an được dùng theo lối đó nên có vẻ như chính các

kinh sách đó là vấn đề, là nguyên nhân làm bùng phát các cuộc xung đột. Hay nói
cách khác: chính quan niệm cho rằng nội dung các kinh sách này là các mặc khải
từ Thiên Chúa đã gây khó. Nói cho cùng, tôi với bạn luôn có thể tranh cãi với
nhau về vị thế của phụ nữ hay đồng tính, chúng ta có thể đồng ý hoặc không đồng
ý với nhau. Tuy nhiên, một khi bạn nói với tôi là góc nhìn của bạn về các chủ đề
đó không phải của bạn mà là của Thiên Chúa, thì chúng ta hết đường tranh luận
tiếp. Một Phiên tòa Khỉ nữa lại tiếp diễn.

Người theo chủ nghĩa cơ yếu không tranh biện. Họ không thử đưa ra các

bằng chứng. Họ chỉ đưa ra một lời tuyên án. Lúc nào lời tuyên ấy cũng là “có tội”
vì sách thánh của họ vốn đã phán quyết về vấn đề ấy rồi. Điều này có nghĩa rằng
cuộc khủng hoảng của chủ nghĩa Cơ yếu trong thời đại chúng ta, bao gồm cả các
phiên bản bạo lực của nó, còn đặt ra một nghi vấn về cốt lõi của các tôn giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.