LƯỢC SỬ TÔN GIÁO - Trang 67

Vua David lên ngôi vua của Israel vào khoảng năm 1000 TCN. Ngài chọn

vùng đất cao kiên cố tên là Núi Zion để xây dựng một thủ phủ xinh đẹp cho
vương quốc và đặt tên nó là Jerusalem, nghĩa là “thành phố của hòa bình”. Ngày
nay, Jerusalem vẫn là một địa điểm thiêng liêng với hàng triệu người. Dù là một
chiến binh vĩ đại, một nhà lãnh đạo có sức hút, vua David cũng có những hạn chế
riêng. Có lần, một vị tiên tri tên là Nathan đến gặp để nói với đức vua về một vụ
vi phạm trắng trợn vừa xảy đến. Một người đàn ông giàu có nọ sống ở vùng thôn
quê, sở hữu hàng ngàn con cừu và gia súc các loại, không thiếu thứ gì. Một người
tá điền của ông ấy vốn rất nghèo và chỉ có trong tay một con cừu cái nhỏ mà anh
ta yêu thương như con gái mình. Khi nhà ông chủ có khách viếng thăm bất ngờ,
thay vì làm thịt con cừu trong đàn của mình, ông chủ lại đem giết con cừu của
người tá điền để thiết đãi khách.

Nghe chuyện, vua David liền đứng phắt dậy và hạ lệnh: “Con quái vật đó là

ai?” Nathan thưa: “Chính là người đó, thưa bệ hạ”. Nathan biết trong một lần đi
chiến dịch, vua David đã qua đêm với Bathsheba, vợ của Uriah, một người lính
trung thành trong đoàn quân của nhà vua. Để giữ bí mật vụ ấy, nhà vua đã dàn
xếp để Uriah bị giết trong một trận chiến rồi âm thầm cưới Bathsheba. Nhờ sự
thách thức của Nathan mà nhà vua nhận tội ác của mình và cố gắng sửa đổi. Các
nhà tiên tri biết các câu chuyện có sức mạnh làm thay đổi đường hướng cuộc đời
của con người. Tuy thế, không phải câu chuyện nào cũng để tố cáo và truyền đạt
sự không bằng lòng của Đức Chúa Trời. Đôi khi, bên cạnh nội dung có tính răn
đe, họ còn kể chuyện để an ủi và trao hy vọng về tương lai. Sau đây là một ví dụ.

Khoảng bốn trăm năm sau khi vua David băng hà, khi người dân Do Thái bị

lưu đày ở Babylon đang đau buồn nhớ tiếc Jerusalem yêu dấu, một người trong
bọn họ đã đem đến một thông điệp nhận được từ Thiên Chúa. Tên ông ta là
Ezekiel. Đầu tiên, ông mắng đám người này về quá khứ của họ, rằng Thiên Chúa
không kêu gọi họ đi khỏi Ai Cập để cuối cùng họ lại thành ra y hệt các quốc gia
khác. Các quốc gia đó muốn trở nên giàu có, thịnh vượng và ngang tàn trên khắp
toàn cầu. Họ dùng các thần linh của họ để đạt đến vị thế đó. Tôn giáo với họ chỉ
như một nhánh của chính trị.

Trong khi đó, Thiên Chúa của người Israel không phải là một vị thần để các

chính trị gia lợi dụng trong trò chơi quyền lực của họ. Dân tộc Do Thái cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.