LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 145

Sommers chuyển sang món ăn vặt tiếp theo, bánh quy xoắn. Anh ta nuốt

miếng bánh đang kêu rào rạo sau một ngụm soda. “Tôi có thể trình bày cả
tiếng đồng hồ, nhưng đó là những quy tắc cơ bản. Cô nắm được chưa?”

“Rồi. Những quy tắc đó thực sự rất hữu ích, Charlie. Cảm ơn anh nhé!”
Lời khuyên của anh ta nghe có vẻ hết sức đơn giản thế nhưng, mặc dù đã

cẩn thận lắng nghe mọi điều, Sachs vẫn chưa tài nào thoát khỏi được thực tế
là thứ vũ khí đặc biệt này vẫn rất xa lạ đối với cô.

Làm sao Luis Martin có thể tránh được nó, bảo vệ mình trước nó, hay

chém đứt đầu con quái thú? Câu trả lời là anh ta chẳng làm sao được.

“Nếu cần tôi giúp đỡ về bất cứ vấn đề kỹ thuật nào khác, xin cô cứ gọi.”

Sommers đưa cho Sachs hai số điện thoại di động. “À, ồ, hượm đã… Đây.”
Anh ta đưa cho cô chiếc hộp nhựa màu đen có một nút bấm ở thành và phía
bên trên là màn hình LCD. Nó trông giống loại điện thoại di động trượt dài ra
được. “Một trong những phát minh của tôi. Một thiết bị phát hiện dòng điện
không cần tiếp xúc. Hầu hết các thiết bị phát hiện dòng điện chỉ đọc được đến
một nghìn volt và người ta phải đưa chúng đến khá gần dây dẫn hoặc điện
cực. Nhưng cái này đọc được đến mười nghìn. Và nó rất nhạy. Nó đọc được
điện áp từ khoảng cách mét hai đến mét rưỡi.”

“Cảm ơn. Nó sẽ hữu ích đấy.” Sachs bật cười, xem xét cái máy.
“Chán quá vì họ không chế tạo ra những thiết bị kiểu này để xem một

người đang đi ngoài phố có đem theo súng không.”

Sachs nói đùa. Nhưng Charlie Sommers gật đầu, anh ta bộc lộ vẻ tập trung

tới mức đờ đẫn, dường như anh ta coi lời của cô là rất nghiêm túc. Sau khi
chào tạm biệt, anh ta bỏ một vốc ngô chiên vào mồm và bắt đầu điên cuồng
vẽ sơ đồ ra giấy. Cô nhận thấy tờ giấy đầu tiên anh ta vớ lấy là tờ giấy ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.