LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 162

đàng hoàng hoặc được đào tạo qua công việc trong khoảng thời gian không
hề ngắn. Nó cũng đòi hỏi những kiến thức khá phức tạp.” Cô giải thích về các
Chương trình quản lý năng lượng và SCADA mà đối tượng chưa xác định
hẳn phải thành thạo.

Cô viết cả các chi tiết này lên bảng.
Sellitto hỏi, “Danh sách gồm bao nhiêu người?”
“Hơn bốn mươi.”
“Ôi trời.” McDaniel lầm bầm nói.
Rhyme cho rằng một trong những cái tên trong danh sách có thể là thủ

phạm, và Sachs hoặc Sellitto có thể thu hẹp lại thành một con số hợp lý hơn.
Nhưng lúc này anh đang cần chứng cứ. Mà hầu như chẳng có chứng cứ gì cả,
ít nhất là không có chứng cứ hữu ích lắm.

Đã gần mười hai tiếng đồng hồ trôi qua kể từ lúc xảy ra vụ tấn công và họ

vẫn giậm chân tại chỗ trong việc tìm kiếm gã đàn ông xuất hiện ở tiệm cà
phê, hay bất cứ đối tượng tình nghi nào khác.

Sự thiếu thốn manh mối thật đáng nản, nhưng đáng lo lắng hơn là dòng

thông tin đơn giản viết trên bảng hồ sơ đối tượng: Có khả năng là kẻ đã ăn
trộm gần 23m cáp loại tương tự của Bemington và 12 bu lông có chốt hãm.
Dự tính tiếp tục tấn công?

Ngay lúc này, hắn đang dàn dựng gì đó chăng?
Trước khi xảy ra vụ tấn công xe buýt, hoàn toàn không có cảnh báo nào.

Đấy có lẽ là phương thức hành động của tên tội phạm. Bất cứ lúc nào, các
phương tiện truyền thông đều có thể đưa tin rằng hàng chục người đã bị thiệt
mạng trong vụ hồ quang điện thứ hai.

Mel Cooper sao danh sách nhân viên Algonquin thành một bản nữa và họ

chia các cái tên ra. Sachs, Pulaski, Sellitto nhận một nửa, McDaniel nhận một
nửa, để các mật vụ liên bang dưới quyền anh ta tiến hành điều tra. Rồi Sachs
xem xét những hồ sơ nhân sự đem về từ Algonquin, giữ lại những hồ sơ
tương ứng với các cái tên họ đã lựa chọn, đưa những hồ sơ còn lại cho
McDaniel.

“Tay Sommers này, em tin tưởng anh ta chứ?” Rhyme hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.