Sốt ruột, Rhyme đã liên lạc với Pulaski lần nữa. Cậu ta trả lời ngay lập tức
bằng giọng run run, bảo rằng tiếng chuông điện thoại làm cậu ta sợ, “Sếp biết
nhược điểm thần kinh của tôi mà.”
Chàng cảnh sát trẻ thông báo với Rhyme về việc đang lấy thông tin từ máy
in của Raymond Galt.
“Lạy Chúa, cậu tân binh, đừng tự mình làm việc đó.”
“Không sao, tôi đang đứng trên tấm chùi chân bằng cao su.”
“Tôi không muốn nói như thế. Chỉ là hãy để các chuyên gia xử lý một cái
máy tính. Có thể nó đã được cài các Chương trình xóa dữ liệu…”
“Không, không, không có máy tính. Có máy in thôi. Nó bị kẹt giấy, tôi
đang…”
“Chưa có địa chỉ, địa điểm gì về vụ tấn công tiếp theo à?”
“Chưa ạ.”
“Hãy gọi ngay lúc nào, ngay giây nào cậu phát hiện được điều gì đó.”
“Tôi…”
Cách.
Lực lượng tác chiến hỗn hợp hầu như không có chút may mắn nào trong
việc điều tra trên phố Năm mươi bảy và ở khu vực Raymond Galt sinh sống.
Thủ phạm - chẳng còn là đối tượng chưa xác định nữa - đã độn thổ. Điện
thoại di động của Galt đã “chết”: Nhà cung cấp dịch vụ cho biết điện thoại đã
gỡ pin nên không thể xác định được vị trí.
Sachs đang có cuộc gọi ở điện thoại của cô, cô cúi đầu, lắng nghe. Cô cảm
ơn người gọi, xong đóng điện thoại. “Lại là Bemie Wahl. Anh ta bảo anh ta
đã trao đổi với những nhân viên ờ bộ phận của Galt, bộ phận Bảo dưỡng
Khẩn cấp khu vực New York, và tất cả đều nói là hắn ưa cô độc. Hắn rất ít
giao thiệp. Hắn chẳng thường xuyên ăn trưa cùng ai. Hắn thích một mình làm
việc trên các đường dây.”
Rhyme gật đầu trước thông tin này. Rồi anh thông báo với viên mật vụ
FBI về những địa điểm dính dáng đến tro núi lửa. “Chúng tôi đã xác định
được hai mươi mốt địa điểm. Chúng tôi.. “
“Hai mươi hai.” Cooper nói to trong lúc đang nhận cuộc gọi từ nữ nhân
viên khám nghiệm hiện trường bên quận Queens. “Phòng tranh ở Brooklyn