LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 234

“Có, đó là đường hầm truyền tải. Các đường dây ra hiện tại không có điện,

nhưng các đường dây khác có điện.”

“Chúng được để trần à?”
Người công nhân chớp mắt ngạc nhiên. “Điện áp là 130.000 volt. Không,

không phải dây trần.”

Trừ phi Galt đã bộc lộ chúng.
Sachs lưỡng lự, rồi rà thiết bị phát hiện điện áp qua tay nắm cửa, khiến

người công nhân Algonquin chiếu ánh mắt đầy tò mò. Cô chẳng giải thích gì
về sáng chế đó, mà chỉ vừa ra hiệu cho mọi người đằng sau vừa xô mạnh
cánh cửa, bàn tay đặt trên báng súng. Không có ai.

Sachs và hai cảnh sát bắt dầu đi xuống những đợt cầu thang âm u - cảm

giác sợ hãi như bị giam hãm ngay lập tức xâm chiếm cô, nhưng ít nhất ở đây
cái mùi kinh tởm của cao su, da và tóc cháy cũng đỡ nồng nặc hơn.

Sachs đi trước, hai cảnh sát khu vực đi sau. Cô cầm chặt chiếc chìa khóa,

tuy nhiên khi họ đi đến chỗ cánh cửa màu đỏ, là lối dẫn xuống đường hầm, cô
thấy nó đã hé mở. Cả ba bọn họ nhìn nhau. Cô rút súng. Hai người kia rút
súng theo. Cô ra hiệu cho hai cảnh sát khu vực bám đằng sau mình từ từ tiến
về phía trước, rồi cô dùng vai lặng lẽ đẩy cánh cửa.

Trong khung cửa, cô dừng lại, nhìn xuống.
Mẹ kiếp. Những bậc cầu thang dẫn xuống đường hầm - có vẻ phải cách

hai tầng phía bên dưới - làm bằng kim loại. Không sơn.

Trái tim Sachs lại đập vấp váp.
Nếu có thể chăng, hãy tránh xa nó.
Nêu không thể thực hiện điều đó, hãy tự bảo vệ mình.
Nếu không thể tự bảo vệ mình, hãy chém đứt đầu nó.
Nhưng không quy tắc kỳ diệu nào của Charlie Sommers áp dụng được ở

đây.

Sachs toát mồ hôi đầm đìa. Cô nhớ rằng da ướt dẫn điện tốt hơn da khô

nhiều. Và chẳng phải Sommers đã nói mồ hôi có muối khiến nó dẫn điện còn
tốt hơn hay sao?

“Thám tử, chị nhìn thấy gì à?” Một cảnh sát thì thào.
“Chị muốn tôi xuống xem không?” Cảnh sát thứ hai hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.