LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 25

Trưởng văn phòng này có vóc dáng rắn chắc, tóc tối màu và nước da ngăm
ngăm đen, tuy nhiên mắt có màu xanh lơ nhạt, ánh mắt chiếu chằm chằm vào
người ta y như thể họ đang nói dối khi nói câu “xin chào.”

Đó là cách biểu lộ hữu ích đối với một nhân viên thực thi pháp luật và là

cách biểu lộ bản thân Rhyme ưa dùng trong hoàn cảnh thích hợp.

Sự hiện diện của lãnh đạo Sở Cảnh sát New York là Lon Sellitto mập mạp,

mặc bộ com lê màu xám và, khác với bình thường, chiếc sơ mi màu xanh lơ
nhạt. Chiếc cà vạt - với các vết sậm màu do thiết kế chứ chẳng phải do dây
bẩn - là món duy nhất không nhàu nhĩ trong số các món trang phục khoác
trên người anh ta. Chắc là quà sinh nhật bạn gái sống chung, Rachel, hoặc
con trai anh ta tặng. Viên thám tử phụ trách tổ Trọng án được hỗ trợ bởi
Sachs và Ron Pulaski, chàng sĩ quan tóc vàng lúc nào cũng trẻ trung vốn
thuộc bộ phận Tuần tra. Chính thức thì cậu ta làm việc với Sellitto, nhưng
chủ yếu là làm việc không chính thức với Rhyme và Sachs ở mảng khám
nghiệm hiện trường. Pulaski mặc bộ đồng phục tiêu chuẩn của Sở Cảnh sát
New York màu tím than, áo phông lộ ra ở chỗ chữ V của cổ áo ngoài.

Cả hai mật vụ liên bang, McDaniel và Noble, tất nhiên đều đã nghe nói tới

Rhyme, nhưng chưa bao giờ gặp anh. Họ thể hiện các mức độ khác nhau của
sự ngạc nhiên, thông cảm, và thiếu thoải mái khi trông thấy chuyên gia tư vấn
pháp y bị liệt, người đang khéo léo di chuyển khắp phòng thí nghiệm trên
chiếc xe lăn. Tuy nhiên, cảm giác lạ lẫm và thiếu thoải mái nhanh chóng biến
mất, như trong tất cả các trường hợp, trừ đối với những vị khách “đáng mến”
nhất và họ nhanh chóng choáng ngợp trước một điều còn kỳ lạ hơn: Căn
phòng được trang trí bằng những đường gờ và ván ốp chân tường đầy ắp các
thiết bị mà đơn vị khám nghiệm hiện trường của một thành phố cỡ trung có lẽ
cũng còn phải ghen tỵ.

Sau màn giới thiệu, Noble chiếm lĩnh vị trí trung tâm, Bộ An ninh Nội địa

thì tỏa bóng lớn hơn mà.

“Anh Rhyme…”
“Lincoln thôi.” Anh đính chính lại. Rhyme hay trở nên tức tối mỗi khi ai

đó chần chừ chưa gọi anh bằng tên, và anh coi việc gọi anh bằng họ là một
cách tế nhị vỗ vào đầu anh bảo, “Tội nghiệp. Đáng thương thay khi anh bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.