Chương 48
Stringer rời khỏi văn phòng của cô trên tầng tám một tòa nhà cổ kính ở khu
Midtown Manhattan, lúc năm giờ bốn mươi lăm phút chiều.
Cô chào hai người đàn ông cũng đang đi ra thang máy. Một trong hai
người cô biết sơ sơ vì thi thoảng họ vẫn chạm mặt nhau trong tòa nhà này.
Hàng ngày, chừng giờ này là Larry rời khỏi đây. Có điều khác là anh ta sẽ
quay lại văn phòng, làm việc suốt đêm.
Susan, ngược lại, đi về nhà.
Người phụ nữ ba mươi lăm tuổi xinh đẹp hấp dẫn làm biên tập viên cho
một tạp chí chuyên ngành: nghệ thuật và phục dựng đồ cổ, chủ yếu là đồ thế
kỷ XVIII, XIX. Thi thoảng, cô cũng sáng tác thơ và xuất bản. Những niềm
đam mê này đem tới cho cô khoản thu nhập khiêm tốn thôi, nhưng nếu có khi
nào cô ngờ vực về sự khôn ngoan của việc gắn bó với nghề nghiệp đang làm,
cô chỉ cần lắng nghe cuộc chuyện trò giữa Larry và bạn anh ta lúc này đây, cô
biết rằng mình không bao giờ đi vào ngả kinh doanh ấy được - luật pháp, tài
chánh, ngân hàng, kế toán.
Hai người đàn ông mặc com lê đắt tiền, đeo đồng hồ rất oách và đi những
đôi giày thanh lịch. Nhưng ở họ toát lên vẻ gì đó lo lắng. Cáu kỉnh. Dường
như họ không thích công việc mình làm lắm.
Người bạn phàn nàn mình bị sếp giám sát gắt gao. Larry thì phàn nàn về
một vụ kiểm toán đang chẳng ra đâu vào đâu.
Căng thẳng, khổ sở.
Và cả thứ ngôn ngữ đó nữa.
Susan hài lòng vì cô không phải đương đầu với những điều này. Cuộc
sống của cô là Rococo và các thiết kế thủ công tân cổ điển, từ Chippendale