LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 311

soát việc truyền tải điện của Algonquin, biết rằng công ty sẽ không dừng việc
truyền tải theo thời hạn đã định.”

Susan tiếp tục, “Hắn đeo găng tay. Màu nâu vàng. Bằng da… Chúng đúng

tầm mắt. Và tôi nhớ chi tiết ấy vì tôi đã nghĩ hai bàn tay hắn ắt phải đổ mồ
hôi. Trong thang máy nóng mà.”

“Bộ đồng phục có chữ gì không?”
“Không.”
“Còn gì nữa không?”
Susan nhún vai. “Không phải thông tin hữu ích, nhưng hắn hành xử thô lỗ

lắm.”

“Thô lỗ?”
“Khi hắn vào trong thang máy. Hắn chen qua tôi. Không xin lỗi hay gì cả.”
“Hắn thực sự đã chạm vào chị?”
“Không phải vào tôi.” Susan hất đầu chỉ xuống phía dưới. “Chiếc xe lăn

này. Hắn nắm vào khá chặt.”

“Mel!”
Người kỹ thuật viên quay đầu về phía họ.
“Susan.” Rhyme hỏi. “Có phiền không nếu chúng tôi kiểm tra chỗ đó trên

chiếc xe của cô?”

“Không, không có gì phiền cả.”
Cooper cẩn thận xem xét phía xe mà Susan chỉ, sử dụng một chiếc kính

lúp. Rhyme không trông thấy chính xác anh ta phát hiện được gì, nhưng
người kỹ thuật viên đã nhặt ra hai thứ từ các khớp nối của khung xe.

“Gì thế?”
“Sợi vải. Một màu xanh lá cây sẫm và một màu nâu.” Cooper đang kiểm

tra chúng bằng kính hiển vi, rồi quay sang cơ sở dữ liệu trên máy tính về các
loại sợi tương tự. “Sợi bông, bền chắc. Có thể là hàng thừa của quân đội, của
lục quân bán ra.”

“Có đủ để phân tích không?”
“Thoải mái.” Người kỹ thuật viên và Sachs chạy một phần của mỗi sợi vải

qua máy sắc ký khí/khối phổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.