một thùng Dumpster(Một nhãn hiệu thùng rác của Mỹ) lên xe và bất ngờ phát
hiện một cái xác không tên tuổi nằm bên trong cỗ quách chua lòm lòm ấy.
Không, Dellray kết luận. Chỉ có một câu trả lời duy nhất, và anh ta chẳng
thể lơ đi được nữa: Brent đã gạt anh ta.
Anh ta đã kiểm tra với Bộ An ninh Nội địa xem gã chỉ điểm, với danh
nghĩa là Brent hoặc một trong năm bảy vỏ bọc khác, có đặt vé máy bay đi
đâu không. Gã không đặt, tuy nhiên bất cứ gã chỉ điểm bí mật nào cũng đều
biết chỗ mua giấy tờ tùy thân tuyệt đối đảm bảo.
“Anh yêu?”
Dellray giật mình, anh ta ngẩng nhìn và trông thấy Serena đang đứng ở
cửa, tay bế Preston.
“Trông anh suy tư quá.” Cô nói. Anh ta lại giật mình nhận ra cô trông
giống Jada Pinkett Smith, diễn viên kiêm nhà sản xuất.
“Anh ủ ê khi đi ngủ. Ngủ dậy lại bắt đầu ủ ê. Em ngờ rằng anh ủ ê ngay cả
trong giấc ngủ.”
Dellray mở miệng định bịa ra một câu chuyện, nhưng rồi chỉ nói, “Anh
nghĩ là hôm qua anh đã bị đuổi việc.”
“Cái gì?” Serena choáng váng. “McDaniel đuổi việc anh ư?”
“Không dài dòng như thế đâu, anh ta chỉ cảm ơn anh thôi.”
“Nhưng…”
“Có những lời cảm ơn mang nghĩa là cảm ơn. Có những lời cảm ơn lại
mang nghĩa là hãy gói ghém đồ đạc đi… Coi như anh đang được mời đi từ từ.
Cũng thế thôi.”
“Em nghĩ là anh đang quá suy diễn.”
“Anh ta liên tục quên không gọi điện cập nhật thông tin vụ án cho anh. ”
“Vụ lưới điện à?”
“Phải. Lincoln gọi cho anh, Lon Sellitto gọi cho anh. Trợ lý của Turker gọi
cho anh.”
Dellray không đề cập tới một lý do nữa của tâm trạng ủ ê: Khả năng bị
truy tố vì đã đánh cắp và làm mất một trăm ngàn đô la.
Nhưng đáng phiền muộn hơn là anh ta thực sự tin tưởng rằng William
Brent đã có một manh mối chắc chắn, một cái gì đó có thể giúp đỡ họ ngăn