LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 381

Rhyme cũng không ngạc nhiên thấy chàng trai trẻ bước về phía mình với

ánh mắt xưng tội.

“Tôi phải thú thực với sếp việc này, Lincoln.” Anh mắt Pulaski hướng

sang cả Lon Sellitto nữa.

“Hả?” Rhyme lơ đãng hỏi.
“Lúc trước, tôi đã có phần không trung thực với sếp.”
“Có phần?”
“Thôi được, tôi đã không trung thực.”
“Về vấn đề gì?”
Lướt ánh mắt qua các bảng chứng cứ và hồ sơ về Ray Galt,
Pulaski nói, “Kết quả ADN ấy? Tôi biết là tôi chẳng cần đi lấy. Tôi đã sử

dụng nó để làm cái cớ thôi. Tôi đã đến thăm Stan Palmer.”

“Ai?”
“Người đàn ông trong bệnh viện, người tôi đã đâm phải ở hẻm nhà Galt.”
Rhyme sốt ruột. Chỗ chứng cứ đang vẫy gọi anh. Nhưng chuyện này có vẻ

quan trọng. Anh gật đầu, rồi hỏi, “Ông ta không sao chứ?”

“Họ vẫn chưa biết. Tuy nhiên, điều tôi nói sau đây là, thứ nhất, tôi xin lỗi

vì đã không trung thực. Tôi đã định nói thật, nhưng nó có vẻ, tôi không biết,
có vẻ không chuyên nghiệp.”

“Đúng là không.”
“Nhưng chưa hết. Hãy nghe đây, khi tôi ở bệnh viện, tôi đã hỏi người y tá

số thẻ an sinh xã hội của người này. Và các thông tin cá nhân, sếp đoán xem?
Đó là một kẻ có án tù. Đã ở ba năm tại Attica (thị trấn của ban New York)

“Thật à?” Sachs hỏi.
“Vâng… Ý tôi là, vâng. Và người này đang có lệnh truy nã.”
“Hắn đang có lệnh truy nã.” Rhyme giọng trầm ngâm.
“Truy nã về tội gì?” Sellitto hỏi.
“Hành hung, đột nhập nhà ăn trộm, tiêu thụ đồ ăn trộm. Một danh sách tội

trạng dài.”

Viên cảnh sát nhàu nhĩ phá ra cười, “Cậu đã lùi xe vào một tên tội phạm.”

Anh ta lại cười và nhìn Rhyme, người không hề mỉm cười.

Nhà hình sự học nói, “Vậy đấy là lý do khiến cậu vui vẻ hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.