LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 52

hiện trường. Cô duỗi thẳng các ngón tay và nói, “Em chỉ đang tập trung chú ý
thôi.”

Nhưng họ đã biết nhau quá lâu rồi, chẳng ai dối ai được. Rhyme hỏi, “Có

chuyện gì thế?”

Sachs hít sâu một hơi. Cuối cùng, cô trả lời, “Phải thú thực là em thấy sờ

sợ. Cái tia lửa điện ấy. Cái cách nạn nhân đã chết. Nó khá kinh khủng.”

“Em còn muốn chần chừ à? Hãy gọi vài chuyên gia của Algonquin. Họ có

thể đi cùng em trong lúc em xem xét các thứ.”

Sachs có thể nhận ra qua giọng nói của Rhyme, qua sắc giọng, qua tốc độ

lời nói, rằng anh không muốn cô làm như thế. Đó là một trong những điều cô
yêu ở anh: Sự trân trọng anh bày tỏ chẳng bằng cái cách nuông chiều cô. Ở
nhà, khi ăn tối, lúc lên giường, họ hai người là một. Nhưng bây giờ, họ là
chuyên gia tội phạm học và là cảnh sát khám nghiệm hiện trường.

Sachs nghĩ tới câu châm ngôn của riêng mình, do cha cô truyền lại, “Khi

ta hành động, sẽ không kẻ nào bắt được ta.”

Thế thì, hành động thôi!
“Không, em không sao.” Amelia Sachs bước vào địa ngục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.