LƯỠI GƯƠM CỦA THẦN SHIVA - Trang 45

Chương 8

Làng Geku, miền Bắc Ấn Độ

Thứ Bảy, ngày 22 tháng 11, 19:17, giờ địa phương.

Jampa đứng ở khung cửa đang mở của căn nhà của người chăn cừu, ánh đèn
dầu mờ nhạt phía sau lưng, mặt hướng ra ngoài, lặng nhìn màn đêm. Hắn biết
hắn phải đóng cửa lại; hơi nóng từ cái lò nhỏ đang thoát bên người hắn, vào
màn đêm. Nhưng hắn vẫn muốn đứng lâu thêm một chút nữa, hưởng thụ cái
buốt của gió lạnh trên gò má và ngắm nhìn ánh trăng mờ êm ả trên con
đường.

Làng Geku trải rộng trước mắt hắn, một đám nhà và kiến trúc nhỏ nằm

hỗn độn dưới bầu trời sao. Thật là một địa phương xinh đẹp, một khoảnh
thiên đường nhỏ gắn vào những ngọn núi trên ‘mái nhà của thế giới’. Khắc
nghiệt. Khó khăn. Đôi lúc tàn bạo. Nhưng luôn xinh đẹp.

Phần lớn dân làng đã ngủ rồi. Người dân ở đây sống một cuộc sống đầy

đủ, nhưng đơn giản. Jampa cảm thấy thèm được sống như họ.

Nơi đây, bên phía Ấn Độ, đời sống tự do. Không phải là tự do vô bờ,

nhưng ít ra dân địa phương có thể sống yên ổn mà không phải lo sợ nhà cửa
của họ bị quân Trung quốc bố ráp. Trường học và đền thờ của họ sẽ không bị
ai đốt rụi, hay bị nghiền nát dưới gót quân xâm lược.

Jampa cảm thấy mắt mình bị lôi kéo về phương đông, nơi mà quê hương

của chính hắn nằm phía bên kia dãy núi. Bọn Trung quốc gọi nơi ấy là Khu
Tự Trị Tây Tạng, một mánh khóe thông dụng của tuyên truyền cộng sản. Dân
chúng nơi quê nhà của Jampa không có tự trị gì cả. Họ cũng không có tự do.
Đã không có tự do từ hơn nửa thế kỷ nay rồi, từ khi cái gọi là QGPNDTH
tràn qua sông Kim Sa vào năm 1950 để chiếm đóng Tây Tạng.

Quân Trung quốc xâm lược chỉ tốn có 13 ngày để chiến thắng quân đội

Tây Tạng ít hơn chúng xa. Chỉ 13 ngày để biến một trong những quốc gia tự
chủ cổ xưa nhất thành một tỉnh của đế quốc Trung Hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.