LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 174

phạt bảo lãnh cho cậu ta. Cô thực lòng không muốn quay lại phòng giam
với những cô gái kia để nghe những lời mỉa mai và tục tĩu của họ nữa. Sự
xuất hiện của Liên gia Kỳ khiến cô như nhìn thấy tia hi vọng thoát thân. Cô
quyết đinh phải tranh thủ cơ hội ngay.

Nghĩ là hành động. Liên Gia Kỳ vừa dẫn A Tiệp ra khỏi văn phòng, Du

Tinh lập tức lao thẳng đến trước mặt anh. “Liên Gia Kỳ, à không, anh Liên,
anh có thể nộp phạt cho tôi được không? Đồn cảnh sát nói chỉ cần tôi nộp
phạt mười nghìn tệ thì sẽ được thả.

Nhưng hiện tại tôi không mang theo tiền. Đợi bạn tôi đến thì phải tới

chiều mất. Nhưng tôi thật sự không muốn ở đây nữa. Một phút một giây
cũng không. Cầu xin anh giúp tôi với.” Như người chết đuối vớ được cọc,
Du Tinh vội nắm lấy cánh tay Liên Gia Kỳ nói trong nước mắt.

Hành động của Du Tinh khiến Liên Gia Kỳ vô cùng kinh ngạc: “Cô là

ai? Chúng ta quen nhau sao?”

“Anh Liên, anh không quen tôi nhưng tôi biết anh. Tôi là Du Tinh, bạn

học của Điền Điền . Tôi đã từng có duyên gặp anh ở khách sạn Hoàng Triều
nhưng khi đó, chúng ta không hề nói chuyện với nhau.”

Liên Gia Kỳ sững người một lúc, bắt đầu lục lại trí nhớ và nhướng mày

có phần ngạc nhiên: “Sao cô lại ở đây?”

Du Tinh chỉ vào A Tiệp, ấm ức nói: “Tối qua tôi và bọn họ cùng bị bắt

vào đây. Khi đó tôi hoàn toàn không biết bọn họ pha bột K vào trong rượu
vang, nhưng đồn cảnh sát chẳng quan tâm nhiều như vậy, họ giam tôi cùng
với những người này.”

Liên Gia Kỳ nghe thế liền cau mày liếc A Tiệp. A Tiệp lập tức biện

minh: “Không liên quan gì đến em. Cô ấy là do La Thiên Vũ dẫn đến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.