LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 195

Tinh cả, Thiên Vũ thì nằm trong bệnh viện, e là không có ai thay cậu ấy đến
nộp phạt cả. Tôi thấy hay là tôi đến thành phố S một chuyến đưa Du Tinh
ra. Cô có muốn đi cùng không? Lúc này, chắc cô ấy rất mong có bạn bè ở
bên.”

Câu nói của Hoắc Khởi Minh khiến Điền Điền vô cùng cảm động. “Cảm

ơn anh đã quan tâm đến Du Tinh. Nhưng sáng nay, cậu ấy đxa ra khỏi đồn
cảnh sát rồi. Chúng tôi vừa từ thành phố G về. KHông có chuyện gì nữa.
Anh không cần phải đến đó đâu.”

Rõ ràng câu trả lời của cô đã khiến Hoắc Khởi Minh vô cùng kinh ngạc.

“Cái gì? Du Tinh đã được ra rồi ư? Cô chạy đến thành phố S sao không gọi
tôi? Tôi lái xe đưa cô đi chẳng tiện hơn nhiều à?”

“Tôi đi tàu điện cũng rất tiện. Đâu cần phải làm phiền anh. Nhưng khi

tôi đến nơi, Du Tinh đã ra khỏi đồn cảnh sát rồi. Là Liên Gia Kỳ bảo lãnh
cho cậu ấy.”

Giọng Hoắc Khởi Minh bỗng cao vống lên. “Liên Gia Kỳ? Sao lại là cậu

ta? Cậu ta có quen cô ấy đâu.”

“Anh ấy không quen Du Tinh nhưng Du Tinh biết anh ấy. Du Tinh nói,

khi đó Liên Gia Kỳ đến nộp phạt bảo lãnh cho em họ mình là A Tiệp. Cậu
ấy đã nhờ anh ấy giúp đỡ.”

Đầu bên kia mãi không có động tĩnh gì, Điền Điền nghĩ là bị mất tín

hiệu rồi nên a lô, a lô mấy tiếng liền. Mãi sau, Hoắc Khởi Minh mới lên
tiếng: “Vậy cô… sau khi đến thành phố S cũng đã gặp Liên Gia Kỳ à?”

Giọng anh trầm hẳn xuống như tiếng sấm ẩn trong cơn mưa bão. Điền

Điền chẳng hề giấu giếm, nói hết với anh ta: “Tôi đến nơi, anh ấy và Du
Tinh cùng đến ga tàu đón tôi. Buổi trưa chúng tôi đi ăn cơm cùng nhau. Sau
đó, anh ấy tiện đường lái xxe chờ chúng tôi về thành phố G. Hôm nay may
mà có Liên Gia Kỳ. Nhưng thực sự là làm phiền anh ấy quá! Du Tinh vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.