LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 306

cứ sưng lên, hạm hực uống rượu. Một mình anh ta uống gần hết nửa chai
XO lớn.

Uống đã khá nhiều, dạ dày bỗng sôi ùng ục. Hoắc Khởi Minh cảm thấy

hơi say say liền nói tiếng “sorry” rồi đứng lên, rời khỏi bàn ăn vào nhà vệ
sinh. Rửa mặt bằng nước lạnh cho tỉnh táo rồi anh ta bước ra, đứng ở hành
lang châm một điếu thuốc, định hút xong sẽ quay lại bàn ăn. Vừa hít được
mấy hơi xì gà, anh ta bỗng nhìn thấy Điền Điền. Cô từ nhà vệ sinh nữ đi ra,
trang điểm cực kỳ xinh đẹp. Mái tóc đen dài bóng mượt được buộc lại bằng
một sợi ruy băng như công chúa. Cô mặc chiếc váy voan màu xanh nhạt,
dài đến đầu gối. chiếc váy nhiều tầng xếp lên nhau như lá sen vừa thanh
lịch lại vừa tinh tế. Cả người cô giống như bông sen mới nở đầu hạ, tỏa ngát
hương thơm.

Sau phút sững người, Hoắc Khởi Minh cười mà như không bước đến

chào: “Í! Điền Điền, sao cô lại ở đây? Hôm nay cô thật là đẹp!”

Hôm nay là thứ bảy, trước ngày sinh nhật mẹ Liên Gia Kỳ một hôm. Tuy

mấy ngày nay, Liên Gia Kỳ luôn bận rộn với công việc ở Hồng Kông nhưng
tối nào anh cũng nất chấp vất vả bay về thành phố G để gặp Điền Điền, Tối
nay, anh đã đặt trước bàn ở nhà hàng Pháp nổi tiếng này để đưa cô đi ăn.
Dụng ý của anh là muốn cô làm quen trước để ngày mai, khi đến nhà anh,
cô sẽ không quá sợ sệt và căng thẳng.

Tối nay, mãi bảy rưỡi, máy bay của Liên Gia Kỳ mới hạ cánh. Sân bay

cách nhà hàng này khá gần nên Điền Điền đến thẳng đây đợi anh. Anh vừa
xuống máy bay liền gọi điện cho cô: “Anh vè rồi đây. Anh sẽ nhanh chóng
đến chỗ em.”

Cô vui mừng nhưng vẫn không quên dặn dò: “Anh đừng vội quá! Lái xe

chậm một chút, an toàn là số một.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.