LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 13

Thu Thủy và Đường Phương đưa mắt nhìn nhau, hai anh bạn điên điên
khùng khùng, thần thần kinh kinh này phải chăng là cũng hiểu tình cảm nó
nên mới cướp lời đòi đi?

Ai mà biết được.

Cầu nhỏ, nước chảy, nhà con.

Nơi ở là một căn nhà gỗ, mấy luồng khói bếp lượn lờ bốc lên, cửa mở ra, là
một người phụ nữ áo xanh, câu đầu tiên là:

- Chàng về rồi!

Mã Cảnh Chung đáp:

- Sẽ phải đi ngay.

Người phụ nữ khẽ giật mình một cái rồi lập tức khôi phục bình tĩnh, thoáng
giật mình đó được che giấu rất tốt, nếu không lưu ý thì gần như hoàn toàn
không nhìn ra được, đưa mắt liếc nhìn bọn họ, nhẹ nhàng nói:

- Tôi làm cơm tối cho mọi người.

Tiêu Thu Thủy vội vàng đáp:

- Không vội, chúng tôi ăn cơm xong rồi mới đi.

Ai cũng có thể nhận ra, Mã Cảnh Chung xa nhà đã lâu, lần này quay về,
không ngờ lại phải lập tức ra đi.

Người vợ chẳng hề trách móc, cũng chẳng hề níu giữ, tất cả quyến luyến
giữa họ đều hóa thành đạm nhiên, có một ngày, giữa một hoàng hôn như
hôm nay, người chồng tới gặp vợ, gặp một lần rồi đi, thậm chí còn không
biết, cả đời này sẽ còn có trở về hay không nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.