LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 253

Đường Phương.

Những ngón tay thật thanh tú.

Khi gió thổi qua, tất cả những ngón tay xanh xanh đậm nhạt đều xao động,
tất cả cành cây, bàn tay đều đang vẫy chào.

Tiêu Thu Thủy bước tới, gốc cây nhỏ chỉ cao đến eo hắn.

Tiêu Thu Thủy trân trọng ngắm nhìn gốc cây vô danh đó, giữa đám lá xanh
mượt lại bất ngờ phát hiện gốc cây đã kết một chùm quả, trái chín có màu
đỏ tươi như quýt, trái xanh giống như lá non.

Quả cây thật là mỹ lệ, nhân sinh ngoài chí hướng cao xa, còn có những
mầm sống nhỏ bé, xinh đẹp như vậy nữa.

Tiêu Thu Thủy trước nay không thích ngắt bẻ, ngắt bẻ tuy là tùy tâm vui
thích, nhưng cũng chẳng khác nào bóp nghẹt sinh cơ.

Nhưng khi gió thổi tới, tâm tư hắn càng thêm trong sáng, giống như một
dòng suối nhỏ nhìn thấu tận đáy nước, không phải như mây như gió, rối
loạn mịt mùng, khó phân rạch ròi.

Lần này hắn không nhịn được phải hái lấy quả cây nhỏ bé ấy. “Giang Nam
hái sen thơm”, thứ hắn hái tuy không phải sen nhưng tràn ngập trong tâm
trí đều là Giang Nam.

Hắn đặt quả cây căng mọng, có sắc đỏ tươi của quất chín, có màu xanh
bóng của tuổi xuân ấy vào bàn tay thon thon, trắng nõn như ngọc của
Đường Phương. Hắn nói:

- Cô xem.

Đường Phương liền cúi đầu xuống nhìn, cái mũi nho nhỏ xinh xinh đó khẽ
động, thật quyến rũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.