LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 143

Thằng bé đẩy cô rồi chạy ra ngoài, lưng cô đụng phỉa góc bàn, đau đớn

lan ra khiến từng đầu ngón tay run lên.

Không chỉ đau, cô còn chết lặng…

Ngô Đồng đuổi theo ra ngoài chỉ còn thấy được thân hình bé nhỏ của con

đang lao ra khỏi cổng, cô vội lái xe đi khắp các con đường tìm kiếm, dòng
xe tắc nghẹn vào giờ cao điểm, cô đến những nơi Đồng Đồng có thể đến
nhưng vẫn không thấy con đâu.

Ngô Đồng hối hận chỉ muốn cho mình một cái tát. Mặt trời dần chuyển

màu, ánh sáng ấm áp không xuyên nổi qua cửa kính xe. Cô vô cùng lo lắng,
hạ thấp cửa sổ, tầm mắt dáo dác nhìn quanh.

Đèn giao thông ngã tư đã chuyển màu từ lúc nào cô cũng không biết,

đúng lúc ấy, cô thấy ở đường đối diện có bóng lưng của một đứa trẻ rất
giống Đồng Đồng. Tim cô thắt lại, bóng dáng đó đi càng lúc càng xa, cô
giật mình đạp chân ga, muốn quay đầu xe lại thì…

“Bípppppppppppppp——!!!!!! Tiếng còi xe inh tai nhức ong vang lên.

Ngô Đồng cả kinh hoảng hồn, lập tức phanh xe nhưng không kịp, mắt

thấy xe mình sắp đâm thẳng vào phía bên phải chiếc xe kia ——

Cô dồn sức đánh tay lái, đụng vào lan can phòng hộ bên đường, đầu xe

méo xệch…

Một buổi chiều, Lệ Trọng Mưu thất hẹn với vị thám tử kia ba lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.