LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 179

Trương Mạn Địch thích nhất là bộ dạng chuyên chú của anh.

Đợi rất lâu, anh vẫn chỉ vùi đầu vào công việc, cô chẳng biết làm gì,

đành trở về phòng ngủ thay quần áo.

Trong phòng ngủ có một giá sách giản dị, cô thay một chiếc váy ngủ, đến

giá sách xem thử.

Cô nhớ rõ, thường ngày anh có thói quen đặt sách ở tầng ngoài ngăn thứ

ba. Đến đó lấy ra một quyển. Bìa sách màu khá cũ, Trương Mạn Địch mở
ra, lật đến tờ thứ hai thì ngây ngẩn cả người.

Báo cáo siêu âm.

Tâm đồ thai nhi.

Mặt Trương Mạn Địch cứng nhắc, máy móc lật giở từng trang giấy cho

đến khi thấy tấm ảnh chụp một người phụ nữ ôm đứa con mới sinh, nhìn
thẳng vào máy ảnh cười rạng rỡ ——

Ngón tay cô run rẩy, nghiến chặt răng.

Lật tiếp mấy trang sau, không có nội dung. Trương Mạn Địch cũng nghe

nói qua, có một đoạn thời gian cô ta mắc bệnh trầm cảm sau sinh, chắc là
không có tâm tư tiếp tục ghi nhật ký …

Phía sau chợt có bàn tay rút lấy tập nhật ký trong tay Trương Mạn Địch.

Quay đầu, Lệ Trọng Mưu mặt không chút thay đổi khép lại cuốn sách, xoay
người đem nó đặt lại giá.

*************************************

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.