LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 340

Ngô Đồng ném luôn tập tài liệu vào mặt anh, quay bước đi. Má Lệ Trọng

Mưu bị cạnh giấy sắc bén sượt qua, anh bắt lấy cánh tay cô, kéo cô dựa vào
bàn, nằm trong vòng tay anh.

“Anh hỏi em, trả lời đi.”, nhìn biểu tình của anh, không biết có phải là

giận hay không, giọng nói cũng coi như nhẹ nhàng, “Em không hiểu à, có
biết nói chuyện cùng người khác hay không?” Âm thanh vẫn ôn hòa, nhưng
hai tay tăng thêm lực, khống chế hành động của cô.

Ngô Đồng không cựa quậy được, cánh tay bị anh nắm chặt đau đớn:

“Anh nhốt tôi cả buổi rồi, đến bây giờ vẫn chưa thả được sao?”

Cơn tức của Ngô Đồng bùng phát, anh bình tĩnh hỏi: “Em muốn đi đâu?”

“Không cần anh quan tâm.” Cô thử giật tay ra, anh vẫn cản được.

“Đồng Đồng đang chờ chúng ta cùng đến Lệ trạch.”

“Bỏ tay ra.” Hiện tại ngay cả mắt cô cũng chẳng buồn nhìn vào anh.

“Nếu em muốn tìm Hướng Tá thì thôi, khỏi cần. Cậu ta mình còn chẳng

mang nổi mình ốc, không rảnh để xen vào chuyện của em.”

Anh khôi phục vẻ đắc thắng thường ngày, Ngô Đồng bắt đầu run sợ:

“Anh đã làm gì?”

“Chỉ cho cậu ta vài chuyện để làm, miễn cậu ta rảnh rỗi sinh nông nổi, cả

ngày nhúng mũi can thiệp này chuyện kia.”

Dáng vẻ mạnh mẽ của cô bị tiêu diệt một cách nhanh chóng. Nghĩ đến

cảnh Hướng Tá biết cô ở đâu, nhưng không vào tìm…

Ngô Đồng không muốn nghĩ thêm về thủ đoạn bức bách người khác của

Lệ Trọng Mưu nữa, tâm cơ của anh và cô không cùng đẳng cấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.