LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 453

Ba tiếng sau đã đến Florida, Lệ Trọng Mưu đánh thức cô, thấy cô dụi

mắt, lòng anh dịu lại, cúi xuống hôn cô, cho tới khi cô tỉnh hẳn mới thôi.

Tại nơi phù hoa này, anh dẫn cô tới sở đăng kí 24/7. Ngô Đồng khẳng

định cô hoàn toàn tỉnh táo, nhưng khi nhìn biển hiệu, đột nhiên cô thấy hơi
hư ảo.

Chuyện kết hôn chỉ cần có giấy chứng nhận, điền thông tin rồi kí tên,

mọi chuyện đều nhờ bạn Lệ Trọng Mưu, Ngô Đồng chỉ nghe thấy tiếng
trống ngực đập liên hồi.

Ở Florida, kết hôn chẳng quan trọng ngày đêm, lúc trước cô còn nghĩ

chuyện này chẳng khác gì hai người man nữ đi ăn đồ ăn nhanh vậy.

Thế mà giờ đây, cô lại đang ở trong hoàn cảnh đó, nhận chiếc bút từ tay

Lệ Trọng Mưu, kí tên lên tờ đăng kí kết hôn.

Dọc đường đi, hai người chẳng nói câu nào, Ngô Đồng không hiểu tại

sao anh phải vội vàng, không muốn làm thủ tục ở New York, hay là quay
về Hong Kong làm, mà nhất quyết ngồi trực thăng đến nơi xa xôi này.

Nửa đêm nửa hôm, anh đưa cô tới giáo đường, nghe mục sư giảng kinh

gì gì đó, rồi anh lấy ra một chiếc nhẫn, cô sửng sốt.

Ngô Đồng cuối cùng cũng hiểu tại sao cô lại không yên tâm suốt cả

quãng đường: cô đã từng yêu anh bảy năm, đã từng hận anh bảy năm, nửa
giờ trước cô còn không dám coi mình là bạn gái của anh, nửa giờ sau lại
chuẩn bị trở thành – vợ của anh.

Lệ Trọng Mưu nâng ngón tay cô, miễn cưỡng coi lái xe là người chứng

hôn, trước mặt anh ta và vị mục sư, anh nói: “Bà xã, anh yêu em.”

Ngày tiếp theo, Ngô Đồng ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh dậy.

Ánh dương chiếu khắp căn phòng, làm mọi thứ trong đây đều hiện lên rõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.