LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 46

nắng lọt qua kẽ lá làm anh hơi nheo mắt. Anh thấy con trai cười với mình.

Dù ánh dương có rực rỡ bao nhiêu cùng không sánh được với nụ cười

của thằng bé.

Lệ Trọng Mưu nới cà vạt. Đồng Đồng quay ra chỗ bạn nhỏ kia vẫy vẫy

tay, ý bảo cô bé đó tới đây.

Đồng Đồng đứng giữa Lệ Trọng Mưu và cô bé, khuôn mặt nhỏ nhắn

trịnh trọng: “Xin trân trọng giới thiệu với chú, bạn ấy là Trương Hàn Khả.”

Lệ Trọng Mưu cảm thấy rất thú vị, vẻ mặt anh thoải mái. Anh ngồi

xuống, nhìn thẳng vào cô bé: “Chào cháu.”

Lâm Kiến Nhạc từ xa nhìn một người lớn hai người nhỏ, tay anh nắm di

động thầm nghĩ: có nên chụp cảnh này rồi gửi cho mấy trang web lớn, bán
đi kiếm chút tiền không nhỉ? Cũng chỉ là nghĩ mà thôi, Lâm Kiến Nhạc
tuyệt đối không dám khiến cho vị đại boss chi li kia tìm được bất kì sơ suất
nào của mình.

Ba người đi qua chỗ ngồi trên bãi cỏ ăn trưa. Hai cha con đổi hộp cơm

cho nhau. Đồng Đồng mở nắp, trong hộp rất nhiều món ăn được trang trí
đẹp đẽ, rất bắt mắt. Thằng bé không biết rằng xuất ăn này được chuẩn bị từ
tay một đầu bếp ba sao nổi tiếng.

Lệ Trọng Mưu cũng mở nắp hộp, bên trong một chay hai mặn, còn có

một cái hamburger thịt bò handmade. Là tự Ngô Đồng làm.

Trù nghệ của Ngô Đồng thật đúng là không dám khen tặng! Dù cô có tự

nhận là không tồi. Vội mấy cô vẫn tự làm được bữa sáng cho mình, không
nhờ ai giúp đỡ. Nhưng mùi vị của món cô nấu…

May mà Lệ Trọng Mưu ăn thức ăn nhanh nhiều cũng thành quen, không

để ý lắm, anh cắn một miếng. Thịt bò quá nhừ. Lệ Trọng Mưu miễn cường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.