LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 469

anh, viên ngọc tròn khẽ lay lấp lánh phản sáng trong mắt Lệ Trọng Mưu,
anh không ngăn được chân mình ngày một tiến gần đến cô.

Ngô Đồng đang định đứng dậy thì bị anh ghì vai xuống ngồi trở lại, hai

tay Lệ Trọng Mưu quàng qua vai cô, đưa bàn tay cô lên miệng cắn nhẹ một
cái, rồi môi anh cố tình lướt qua vành tai cô.

Ngô Đồng bật cười, biểu tình trên mặt của anh chắc chắn là đang “nhịn”

mà.

Hôm nay cô mặc chiếc váy màu vàng nhạt, trông rất thoải mái, quay đầu,

cô cười tươi, trong đôi mắt ánh lên chút tinh nghịch. Nhân lúc anh đang
thất thần, Ngô Đồng thoát ra khỏi bàn ăn, đi lấy cho anh cốc nước trái cây.
Lệ Trọng Mưu cúi đầu cười nhẹ, nhanh nhẹn xoay người dán vào cô, ôm cô
từ phía sau.

Ngô Đồng bị anh ôm bất ngờ, quả ô mai trong tay còn chưa kịp bỏ vào

cốc nước đã bị anh giành ăn mất. Tiện thể còn bị anh cắn đầu ngón tay,
nhưng chẳng đau chút nào. Anh nhẹ xoay người cô lại, kề mặt vào gần tặng
cho cô một nụ hôn nồng nhiệt.

Trong miệng anh toàn mùi ô mai, rất ngon, tâm trí Ngô Đồng bỗng bay

đến một nơi rất xa, vô thức vươn tay quàng qua cổ Lệ Trọng Mưu, tận
hưởng nụ hôn của anh.

Thấy cô chủ động, Lệ Trọng Mưu khẽ cười, nước ô mai màu đỏ chảy từ

miệng của cô xuống cổ, anh hôn theo đó dọc xuống đến gần xương quai
xanh. Ngô Đồng giật mình tỉnh lại, đẩy mạnh vai anh. Lệ Trọng Mưu dừng
động tác, nhấc bổng cô ngồi lên bàn, cúi đầu gặm xương quai xanh của
Ngô Đồng, còn ngẩng đầu nhìn cô: “Bình thường buổi sáng mấy giờ Đồng
Đồng dậy?”

Cơ thể Ngô Đồng hiện tại tê dại, thần kinh cô bị kích thích, lại nghe

được câu hỏi của anh lúc này, cô giả như không hiểu, trong mắt anh đầy vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.