LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 107

thấy có chút bất an, đúng lúc này, hắn thản nhiên hướng nàng gật gật đầu,
sau đó xoay người sang những người đang khiên đồ.

Nàng, ngây ngốc đứng ở tại chỗ, trong lòng chỉ có một ý niệm, y nghe

hiểu được những gì nàng nói!

Lúc này, lại có một chiếc xe khác dừng lại. Từ trên xe có hai vợ chồng

bước xuống, đôi vợ chồng kia liếc mắt một cái liền thấy nàng đang đứng
ngây trên đường, mỉm cười tiêu sái bước tới, nhẹ nhàng nói với nàng: “Là
Lưu Nguyệt đúng không? Chỉ chớp mắt đã lớn như vậy a!” Nàng có chút
không hiểu nhìn bọn họ, lễ phép trả lời “Chào cô chú!” Còn không kịp hỏi
bọn họ, hai vị như thế nào biết ta.

Cha mẹ Lưu Nguyệt đã từ trong phòng bước ra, bọn họ phi thường vui

vẻ chào đáp lại, thân thiết bắt chuyện. Lưu Nguyệt một lát sau mới hiểu
được, thì ra bọn họ đã quen biết từ trước. Hèn chi ba mẹ nàng lại biết thời
gian cả nhà họ chuyển tới đây.

Lưu Nguyệt không để ý tới mấy ông bố bà mẹ đang nói chuyện, chỉ tò

mò tiến đến những người đang vội vã khiêng đồ vào nhà, cũng giúp đỡ
mang vát một ít. Đang đem thứ này thứ kia vào trong phòng, thì may mắn
gặp cậu thiếu niên đi ra. Cậu thiếu niên thản nhiên liếc nàng một cái, đối
với nàng lễ phép gật gật đầu. Lưu Nguyệt có chút tò mò nghĩ, hắn vì sao lại
không nói chuyện?

Chờ đồ đạt chuyển vào hết, cha mẹ Lưu Nguyệt cũng tiến lại phụ dọn

dẹp. Cha mẹ hai nhà ở chung phi thường hòa hợp, nhìn ra được bọn họ thật
sự là bằng hữu lâu năm. Dọn dẹp xong, bọn họ vào nhà bếp bắt tay làm bữa
tối.

Lưu Nguyệt còn nhỏ nên không giúp được gì, đành ngồi ở phòng khách

xem tivi chờ. Đồng thời còn có y, y vẫn không nói gì, đang nhìn chằm chằm
vào tivi. Lưu Nguyệt nhìn trong TV đang chíu phim mỹ, ngôn ngữ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.