Cũng may nam chính trong câu chuyện là Đại Thần, mà Đại Thần là loại
người nào, đầu tiên nói một câu đem những người này toàn bộ giải quyết
“Còn hỏi nữa hôn lễ khỏi đến.” Bóng đêm lập tức a dua nói, “Chúng ta chỉ
tò mò thôi mà, hắc hắc. Như thế nào có thể không tham gia hôn lễ, còn phải
chờ lão đại cấp tiền lì xì nha.”
Lưu Nguyệt cảm thấy rất kỳ quái, kết hôn vì cái gì còn phải tốn tiền lì
xì? Đáng ra người ta phải lì xì ngược lại chứ. Lưu Nguyệt đành phải ở trong
đội ngũ hỏi Đại Thần “Vì sao Bóng đêm lại nói chờ tiền lì xì của ngươi?”
Đại Thần dường như ở trước mặt Lưu Nguyện sẽ đặc biệt kiên nhẫn,
nguyện ý giải thích cho nàng nghe “Kết hôn trong này, người kết hôn phải
phát lì xì cho những người tham gia.” Nguyên lai còn có loại chuyện này,
Lưu Nguyệt bắt đầu hối hận chính mình đã bỏ lỡ hai lần hôn lễ, không nhận
được hai bao lì xì a! Bây giờ còn phải phát cho người ta nữa chứ.
Lưu Nguyệt lại e dè hỏi “Như vậy không phải sẽ tốn rất nhiều tiền sao?”
Đại Thần hiểu lầm ý của nàng: “Tiền ta sẽ trả hết.”
Lưu Nguyệt lập tức giải thích, “Không phải, là ta cảm thấy hình như
mình lại đem phiền toái tới cho ngươi.”
“Loại phiền toái này ta nguyện ý.”. Tâm tình Đại Thần nhìn như rất tốt,
lời này vừa ra, Lưu Nguyệt mặt đã bắt đầu nóng lên, khuôn mặt ửng hồng
tươi cười so với thoa son đánh phần còn đẹp hơn vài phần. Mấy nữ sinh
trong phòng nhìn thấy, đều tụ lại ồn ào “Mặt sao đỏ như thế? Ngồi trước
máy tính cũng có thể phát xuân à?”
Hiểu Vận ở giường kế bên Lưu Nguyệt rành mạch nói: “Ta nói, ngươi
có phải đang yêu qua mạng không đấy?”
Lưu Nguyệt bị các nàng làm ồn ào, càng thêm ngượng ngùng, không
dám tiếp tục, thậm chí còn sợ bị bạn cùng phòng thấy nàng cùng Đại Thần