LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 150

Hiệp Hàm. Tiến tới nhà Hiệp Hàm, nàng liền thấy hai mĩ nữ tóc vàng vô
cùng gợi cảm, hai cô gái đó cũng thấy nàng. Cả hai lịch sự chào hỏi nàng,
Lưu Nguyệt cũng ít nhiều ngại ngùng cùng hai người họ đáp lễ.

Sau đó nàng quay đầu chung quanh tìm Hiệp Hàm, tìm một vòng cũng

không phát hiện bóng dáng y, đến khi hai cô gái nước ngoài kia chủ động
hỏi nàng “Cưng tìm Hàm?” Lưu Nguyệt nhìn cả hai gật gật đầu, “Ngươi có
biết hắn ở đâu không?” Hai cô gái kia khanh khách cười, tựa hồ rất vui vẻ,
“Hàm đi thay quần áo, Chuẩn bị cùng nhau đi biển.” Lưu Nguyệt mờ mịt
nhìn hai người kia, Hàm không phải nói mang nàng đi biển sao? Vì cái gì
còn hẹn hai người kia?

Một cô tóc ngắn hỏi nàng: “Cưng là em gái của Hàm?” Lưu Nguyệt

không biết trả lời như thế nào, đành gật gật đầu xem như thừa nhận. Chẳng
lẽ phải giải thích với họ nàng là con gái của bạn tốt của ba mẹ Hiệp Hàm, ai
ngờ nàng vừa gật đầu, hai cô gái kia càng cười vui vẻ hơn, hơn nữa còn
nhiệt tình tiến lại, mỹ nữ dài tóc thân thiết kéo cánh tay nàng nói “Một lát
cưng đi biển với bọn chị nha, được không?”

Lưu Nguyệt lúc ấy mới di dân qua chưa được hai năm, vẫn không thích

ứng được với sự nhiệt tình của người nước ngoài, các nàng dựa gần như
vậy, nàng lập tức tỏ vẻ phòng bị, chạy nhanh lên lầu, tìm Hiệp Hàm cầu
cứu, vừa lúc Hiệp Hàm đã thay áo xong đang chuẩn bị đi xuống. nàng liền
như vậy lao vào lòng y, mặt không khỏi đỏ lên, thanh âm Hiệp Hàm nhàn
nhạt tỏ vẻ không hài lòng “Ngươi có thể đừng thô lỗ như vậy không, gấp
cái gì?”

Lưu Nguyệt nâng khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ngượng ngùng nói “Ta là

tới tìm ngươi.”

Hiệp Hàm buông cánh tay nàng ra, giọng điệu không hài lòng “Tự bản

thân phải cẩn thật chứ, ngã bây giờ.” Lưu Nguyệt gật đầu, sau đó chỉ xuống
cầu thang, thấy hai người đó đang chằm chằm nhìn mình rồi hỏi Hiệp Hàm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.