LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 168

rĩ, là vì chuyện áo khoát sao? Lòng tốt của mình tự nhiên lại bị biến thành
lòng lang dạ thú, ai mà không tức giận cơ chứ.

Ban đêm hơi lạnh, có gió buốt thổi, y lại chỉ mặc một lớp y phục, Lưu

Nguyệt đột nhiên cảm thấy đau lòng. Sau đó liền cảm thấy hành động khi
nãy của mình thật biết cách làm tổn thương lòng tự trọng của người ta. Cảm
thấy muốn chuộc lỗi, nàng bước nhanh đuổi theo y, lẳng lặng đi bên cạnh,
cẩn thận che bớt gió.

Nàng cẩn thận nhưng có người so với nàng còn cẩn thận hơn, người nọ

có chút khựng lại, sau đó đổi bên với nàng, thản nhiên nói “Anh không
lạnh.” Lưu Nguyệt bất ngờ khi thấy y biết suy nghĩ của mình, lập tức nói
không ra lời.

Bãi đỗ xe hiện không còn lại mất chiếc, sau đó Lưu Nguyệt liền thấy y

thẳng đến chiếc xe màu đen trước mặt. Nàng mở to hai mắt nhìn, trong đầu
liền hiện lên một ý niệm. Giống như thật lâu trước kia, khi bọn họ cùng
xem một chương trình TV, nàng hay chỉ vào màn hình TV nói giỡn. Oa!
Chiếc xe màu đen đó chạy trên đường thật quý phái a. Y lười biếng đáp
“Ngươi thích như vậy ư?” Nàng hưng phấn gật đầu, sau đó y nhắm mắt lại
bắt đầu ngủ trưa, thản nhiên hừ câu “Nga.” Lúc ấy nàng cảm thấy có chút
buồn bực, là nói chuyện với nàng rất nhàm chán ư, sao hắn có thể lãnh đạm
như vậy chứ.

Sau khi nhìn đến cái xe, ý niệm trong đầu càng ngày càng rõ ràng, nàng

đều có điểm sợ hãi phải thừa nhận. Chẳng lẽ từ trước tới giờ y không phải
không có nhìn nàng, những lời nàng thuận miệng nói y liền ghi tạc trong
lòng sao? Nhưng là làm sao có thể cơ chứ?

Trong lòng nàng cảm thấy bất an, y nhìn ra bộ dạng bất an của nàng,

nhịn không được nhíu mày. Nhưng vẫn như trước phong độ mở cửa xe cho
nàng. Sau khi ngồi vào xe về, nàng lại phát hiện, bên trong xe có mùi hoa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.