LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 170

Hiệp Hàm vào nhà, dáng vẻ thoải mái hơn rất nhiều, rót cho nàng một ly

sữa, rồi tự rót cho y một ly rượu, sau đó ngồi trên sô pha chậm rãi uống.
Lưu Nguyệt sợ hãi ngồi đối diện, y khẽ nâng cằm ý ly sữa trên bàn là của
nàng. Lưu Nguyệt cầm ly sữa lên cho lên miệng uống, tâm tình từ từ cũng
thả lỏng, “Anh còn nhớ em thích uống sữa a?”

Hiệp Hàm thưởng thức ly rượu đỏ trong tay, sau đó hướng Lưu Nguyệt

gật đầu, “Nhớ rất nhiều thứ, em muốn biết không?” Lưu Nguyệt nhìn nhìn
nghiêng người tựa vào ghế sô pha. Bộ dạng mị hoặc của Hiệp Hàm, làm
tâm nàng vô thức nhảy dựng lên, gần như mê muội.“Vì sao anh nhớ được
em thích xe, thích mùi, thích uống sữa.” Y thình lình đem thân mình dựa
vào hướng Lưu Nguyệt đang ngồi, vươn tay nghịch đoạn tóc trên vai nàng,
sau đó chậm rãi đối nàng nói “Lần này em tự mình đoán đi.”

Thời điểm y nói chuyện, hơi thở phản phất hương thơm của rượu, liền

như vậy phân tán lan tỏa sau vành tai nàng, khiến Lưu Nguyệt cảm thấy bản
thân tựa hồ cũng uống rượu đến say nồng.

Nàng gần như thở không nổi, nói cũng không ra lực “Kia, anh, anh như

thế nào lại tới thành phố L?”

Y lại nuốt một ngụm, sau đó tựa hồ không để ý nói “Công ty khuếch

trương đến nơi này.” Lúc ấy nàng liền cảm thấy có y ở bên không khí xung
quanh tựa hồ không đủ, cũng không cẩn thận suy nghĩ, cho dù mở chi
nhánh mới, một tổng tài như y có cần tự mình đến không?

Không đợi nàng rút ra kết luận gì, y lập tức đứng dậy. Lưu Nguyệt nhân

lúc đó đánh giá bốn phía, sau đó trong lòng liền minh bạch. Lưu Nguyệt
cảm thấy trên đời này, cho dù nàng có không thực sự thấu hiểu Hiệp Hàm,
nhưng cũng không tới nổi không biết gì, Hiệp Hàm bình thường đều thích
đồ nội thất cùng rèm cửa có sự đồng nhất. Mà nơi này, nội thất đều màu
trắng, nhưng rèm cửa lại là màu hồng phấn, đến cả đèn chum treo ở đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.