LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 224

Chẳng lẽ y không hề ngủ một chút nào? Trong lòng Lưu Nguyệt đột

nhiên rầu rĩ. Vương thẩm dường như nhớ tới cái gì đó nói,“Hiệp thiếu gia
bảo nhắn với tiểu thư, nói buổi chiều có họp mặt, đi làm về sẽ mang ngươi
đi.” Họp mặt? Họp mặt gì? Lưu Nguyệt có chút không hiểu.

Đối với Lưu Nguyệt mà nói, ở nhà một mình, chẳng khác nào ngồi ngây

ngẩn đến vô tận. Bất luận nàng làm gì, trong đầu luôn hiện ra khuôn mặt
của Hiệp Hàm, bên tai chứ không ngừng phát ra âm thanh, lặp đi lặp lại
“Nếu em chết, thì anh biết làm sao đây?”. Vì không muốn bản thân hóa
điên, nàng lập tức đăng nhập vào game, tự kiếm việc để làm. Vừa login,
kênh mật ngữ đã rối tinh rối mù, click mở, tất cả đều là tin của Thiển Thiển
cùng Bóng đêm.

Thiển Thiển ưu sầu: “Ta biết ngươi có thể thắng mà! Ha ha ha, lão đại

xuất thủ, ai có thể địch lại chứ. Hơn nữa không phải lão đại đang ngồi bên
cạnh ngươi chứ? Cảm giác có người ngồi kề bên chỉ huy thế nào? Nga
thông suốt thông suốt…”

Bóng đêm: “A! Tiểu Nguyệt thân yêu của ta. Ta rất tự hào về ngươi! Lần

này ngươi đã thay ta thắng không ít bạc a!”

Thiển Thiển ưu sầu: “Di? Người đâu rồi? Sao log-out lẹ vậy, không phải

có gian tình đó chứ? Nha đầu chết tiệt kia! Có anh yêu rồi không thèm bà
chị hả, ta ghi hận a!”

Vô độc bất trượng phu: “Em vợ à, chúc mừng ngươi thắng lớn a! Ân?

Không có ở đó sao? Log-out nhanh vậy…”

……

Xem xong mớ tin nhắn rối rắm đó, ót Lưu Nguyệt thấm đẫm mồ hôi,

may mà hôm qua rời đi sớm, bằng không không biết sẽ bị bọn họ ép thành
ra bộ dạng gì nữa. Không đợi nàng thở xong, kênh mật ngữ lại sáng, click
vào thì thấy đó là tin nhắn của Thiển Thiển.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.