LƯU NGUYỆT HÀN TINH - Trang 383

thứ của y ngậm vào. Cảm giác ấm áp kia trấn tới, làm cho y nhịn không
được kêu rên ra tiếng.

Nàng bị một tiếng kia tiếp thêm cổ vũ, càng thêm ra sức phun ra nuốt

vào. Nhìn Hiệp Hàm thoải mái chớp mắt, nghe Hiệp Hàm cúi đầu thở dốc,
thân thể y càng ngày càng nóng, nhiệt lưu phía bụng cũng không ngừng đè
ép, nàng có chút khó nhịn xoay xoay thắt lưng, có chút không rõ ràng, nàng
sao lại có cảm giác gì đó không đúng.

Nhất cử nhất động của nàng đương nhiên không tránh được tầm mắt

nóng bỏng của Hiệp Hàm. Hiệp Hàm nhìn khuôn mặt đỏ bừng mất tự nhiên
của Lưu Nguyệt, đại khái cũng đoán được. Khẳng định vừa rồi nàng dùng
miệng đưa dược cho y, chính mình cũng tiếp thu không ít. Lưu Nguyệt vẫn
đang liếm lộng thứ nóng hổi của Hiệp Hàm, nhưng là chính nàng càng ngày
càng vô lực, thậm chí đã có chút không thể nhẫn nại.

Nàng nước mắt lưng tròng nhìn về phía Hiệp Hàm, “Hàm, ta thật khó

chịu……” Nhìn Lưu Nguyệt vẻ mặt mờ mịt, nước mắt lưng tròng, Hô hấp
của y càng thêm gầm gừ, trời ạ! Nàng như vậy thật là dụ hoặc chết người.
Hiệp Hàm khàn giọng nói, “Ngoan, đến đây.”

Lưu Nguyệt chạy nhanh đến bên người y, Hiệp Hàm còn nói, “Đến, mở

chân ra, dựa vào đây.” Lưu Nguyệt đầu óc đã sớm nóng thành một đoàn.

Hiệp Hàm nói một lời nàng làm một động tác, chờ nàng ngồi lên Hiệp

Hàm cưỡi trên đầu y. Còn chưa biết kế tiếp sẽ thế nào, thì chổ tối mẫn cảm
của bản thân, đột nhiên truyền đến một xúc cảm mềm mại. Nàng nhịn
không được hừ nhẹ một tiếng, sau đó toàn thân vô lực rã rời. Hiệp Hàm thở
hổn hển nói, “Bảo bối, giữ lấy tay cầm đầu giường.” Lưu Nguyệt ngoan
ngoãn nghe theo.

Sau đó Hiệp Hàm bắt đầu tinh tế liếm đóa hoa mềm mại của nàng, chậm

rãi nhấm nháp dịch ngọt ướt át. Đầu lưỡi Hiệp Hàm phảng phất như có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.