LỤY TÌNH - Trang 135

- Thế chừng nào em về ?
- Chưa biết được . - Suy nghĩ một lúc nàng tiếp - Thiện Văn anh hãy tìm
cách nói với Khả Kỳ đi. Tôi cần phải về ở đây để săn sóc cho cha.
- Khả Kỳ nó xuống tới kìa, em nói chuyện với nó nha.
- Cũng được.
Có tiếng Văn gọi con rồi chàng nói nhanh vào máy :
- Hãy đợi thêm một thời gian nữa, Trường Giang. Chúng ta cần phải chuẩn
bị tâm lý cho bé Khả Kỳ . Nó nhất định là không muốn em rời xa nó đâu.
Đây quả thật là một vấn đề khó nghĩ cho Trường Giang . Nếu nói thẳng ra
thì có vẻ tàn nhẫn với Khả Kỳ quá.
Có tiếng con bé bên kia đầu dây:
- Alô dì ơi, dì đang ở đâu vậy ?
- Dì đang ở nhà của ông. Thế nào Khả Kỳ, con có khỏe không ?
- Con khỏe lắm . Chừng nào dì trở về ?
- Đêm nay e rằng dì không về với con được, Khả Kỳ ạ . Dì phải ở đây săn
sóc cho ông.
Giọng con bé buồn hiu:
- Vậy mà con cứ tưởng là dì sắp về.
Trường Giang thở dài . Con bé quyến luyến nàng là vậy, thử hỏi nàng làm
sao mà nói xa nó được !
- Ngày mai dì sẽ về với con, Khả Kỳ ạ !
- Thật nhé, ngày mai dì về nhé !
- Thật mà . Dì có bao giờ gạt con đâu, phải không Khả Kỳ ?
- Con biết chứ, con biết là dì thương con nhất mà . Dì ơi, dì nói chuyện với
cha nha.
Rồi giọng Thiện Văn:
- Cho anh gởi lời thăm sức khỏe chạ Chiều mai đi làm về, anh và con sẽ lái
xe đến đón . Nhớ giữ gìn sức khỏe nha Trường Giang.
Giang gác máy . Nàng bồi hồi nhận ra giọng nói của Thiện Văn giờ đây trở
nên đầm ấm, ngọt ngào hơn . Không được, nhất định là nàng phải ra đi thật
sớm, kẻo sẽ không bao giờ còn có cơ hội nữa . Rõ ràng là tình cảm của
Thiện Văn ngày một thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.