LỤY TÌNH - Trang 185

giao cho phụ tá của mình.
Chàng đi phố mua cho nàng nhiều áo mới và chiếc áo ấm cổ cao rất quý.
Chàng nói :
- Khi mà em đi rồi , anh muốn em đem theo tất cả những thứ này.
Tối hôm đó , Thiện Văn một mình xem lại mấy cuộn băng vidéo hôm đám
cưới và chàng đã khóc. Nghe Khả Kỳ nói lại chuyện ấy , Trường Giang bồi
hồi , cảm thấy thương cho Văn biết bao.
Buổi sáng , lúc lên xe bà Quỳnh tiễn họ ra tận cổng , người đàn bà quý phái
ấy nói với vẻ rất chân tình.
- Chúc các con một chuyện đi vui vẻ.
Thiện Văn ngồi vào tay lái , bé Khả Kỳ ngồi trong lòng Trường Giang , họ
rất là vui vẻ trên suốt đoạn đường ra biển.
Đêm đó , sau khi dỗ cho Khả Kỳ ngủ , con bé ngủ rất nhanh vì đi xa và vui
đùa thấm mệt. Trở về phòng của mình , Trường Giang thấy Thiện Văn ngồi
ở ghế chờ đợi. Lần đầu tiên nàng thấy Văn hút thuốc , trông vẫn còn vụng
về.
- Sao hôm nay anh lại hút thuốc ?
Nàng ngồi vào ghế đối diện. Văn dúi mẩu tàn vào cái gạt bằng thủy tinh
trên bàn.
- Em có muốn uống gì không ? - Văn hỏi - Để anh gọi bồi đem lên.
- Không , còn anh ?
Văn lắc đầu :
- Anh cũng không uống gì cả.
- Hút thuốc không có lợi lắm đâu.
Văn nói sâu xa :
- Nhưng một người ngoài công việc ra không còn biết thú vui nào khác như
anh thì thật là tai hại.
- Điều tai hại nhất anh đã nhìn thấy rồi , đâu cần phải tập hút thuốc và uống
rượu.
Văn nhìn đắm đuối vào mắt nàng :
- Em lo cho anh vậy , sao không ...
- Anh cần tìm một người thương yêu anh chân thành , thật sự lo lắng cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.