LỤY TÌNH - Trang 25

- Ai dám đuổi họ chứ ?
Trường Giang đã tới tự lúc nào, cô trừng mắt nhìn hai gã con trai, rồi tiếp :
- Chính hai người mới là kẻ đáng bị đuổi ra khỏi nơi đây đó.
Tiểu My tiếp lời bạn :
- Trường Giang, mày đến thì hay quá . Bọn tao đang không biết làm sao với
hai con quái vật này đây.
- Không cần phải nói nhiều làm gì, chúng ta vào nhà đi.
Đám con gái thi nhau nói, thi nhau xì xồ vào mặt hai gã con trai rồi kéo
nhau đi.
Khải Hoàn tức quá thét :
- Không được vào nhà ! Mẹ tôi đang nghỉ trưa, các người vào sẽ phá giấc
ngủ của bà ấy.
Trường Giang chỉ vào mặt Hoàn, nói :
- Hai người đừng làm ra vẻ ta đây là chủ nhân. Nói cho hai người biết, sớm
muộn gì tôi cũng tìm cách đuổi hai người ra khỏi nhà này . Hứ, đừng có ở
đó mà phách lối !
Tuy có tức giận, nhưng vì ít người hơn nên hai anh em đành phải ngậm
đắng nuốt cay, Khải Bình lầm rầm rủa :
- Cái con bé chua ngoa này, rồi mi sẽ biết tay ta.
Để đám bạn ngoài vườn với cây sơ ri sai oằn trái, Trường Giang và Tiểu
My, hai đứa kéo nhau đi vào bếp tìm muối làm một chén muối ớt.
Vừa lục lạo tìm kiếm, Trường Giang vừa nói :
- Tụi mày đến thật là đúng lúc, tao đang buồn, không biết nói chuyện với ai
đây.
Tiểu My nhìn bạn thương cảm :
- Tao không ngờ gia đình mày lại rối rắm thế này . Chỉ tội nghiệp cho bác
gái mà thôi.
- Mẹ tao không còn sống được bao lâu nữa . Không ngờ những ngày cuối
đời của bà lại buồn bã thế này.
- Không có bi đát như mày nói chứ ?
- Là thật... - Giọng Trường Giang chừng như có nước - Bác sĩ nói, bệnh của
mẹ tao đã đi vào giai đoạn cuối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.