LỤY TÌNH - Trang 49

Trường Giang bỏ lỡ câu nói nhưng Tuấn Kiệt cũng đã hiểu được phần nào
câu chuyện. Chàng thở ra:
- Thôi được, nhưng mà em có vui lòng dự với tôi và các bạn một tiết học
không?
- Dạ, em bằng lòng.
Suốt hai tiết học hôm đó, Kiệt đã giảng dạy bằng tất cả tâm huyết và sự
hưng phấn mà chàng có thể có được . Trường Giang cũng vậy, cô bé tiếp
thu một cách nhiệt thành và cảm thấy luyến tiếc khi nghĩ đây là tiếc học
cuối cùng của mình.
Cuối giờ, Kiệt bỗng dừng lại ở giữa lớp nói:
- Trường Giang, tất cả ở đây, thầy và các bạn của em, không ai muốn em
nghỉ học đâu.
Ngay lập tức, lũ học trò hưởng ứng:
- Phải rồi đó Trường Giang, bạn đừng nghỉ học nha.
- Trường Giang ơi, bạn mà nghỉ học, lớp 12A2 này sẽ buồn chết đó.
Ai ai cũng xúc động trước hoàn cảnh này, người biểu lộ chân thành hơn hết
là Bích Hà, cô nàng khóc sướt mướt, vừa khóc òa vừa níu tay bạn nói:
- Đừng nghỉ học nha Trường Giang, mình không có muốn đâu.
Trường Giang cũng xúc động . Đứng trước tình cảnh này, nàng không thể
nào mà nói lên lời từ chối được . Giang cứng cỏi là vậy mà vẫn phải nghẹn
ngào:
- Các bạn ơi, tôi... tôi...
- Thôi được rồi! - Kiệt cứu nguy cho cô bé - Thầy chờ em ở văn phòng vào
giờ giải lao, thầy muốn nói chuyện với em.
Kiệt thu xếp nhanh giáo án rồi rời khỏi lớp học.
Trường Giang rụt rè dừng lại ở cửa:
- Thưa thầy...
Tuấn Kiệt nhìn lên:
- Em vào đi... ngồi xuống đây nè.
Kiệt nhìn cô học trò bé bỏng khép nép vén tà áo dài ngồi xuống chiếc ghế,
nhìn gương mặt trái xoang trắng mịn màng còn vương những nét thơ dại,
nhìn chiếc miệng nhỏ nhắn hơi mím lại một cách thơ ngây . Tất cả ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.