LỤY TÌNH - Trang 47

đàn bà thành đạt.
Bích Quỳnh lắc đầu :
- Tôi đã mất cái nhất đó kể từ khi cha thằng Thiện Văn qua đời.
- Nhưng bù lại đứa con trai của chị rất là đích đáng.
Bích Quỳnh thở dài, bà có vẻ không hài lòng:
- Nó đã chẳng ra gì kể từ khi vợ nó mất tích.
- Đã ba năm rồi, kể như không còn hy vọng gì nữa . Sao chị không tìm cho
Thiện Văn một cô vợ khác.
- Tôi cũng đang nghĩ đến chuyện ấy . Tuyết Mai, cô để mắt tìm giùm tôi
một đứa nhé.
Chợt một ý nghĩ lóe lên trong đầu Tuyết Mai, bà cười khẽ:
- Con gái thì không thiếu, nhưng chỉ e rằng không đủ tiêu chuẩn.
- Tôi cần một đứa con nhà gia giáo, phải nết na và đức hạnh. Nhất là nó
phải chấp nhận bé Khả Kỳ.
Ý nghĩa ấy lại đến với Tuyết Mai, bà thấy đây là cơ hội tốt nhất để tất cả tài
sản của ông Định sau này trở thành của mẹ con bà . Nghĩ vậy nên bà Mai
nói :
- Có đấy, có một đứa . Nhưng mà để tôi xem lại cái đã.
Vừa lúc đó người làm vào bảo là khách đã tới . Lát sau có tiếng lao xao
ngoài cửa rồi hai người đàn bà độ chừng năm mươi tuổi bước vào . Họ
cùng có vẻ sang trọng và nhàn rỗi như nhau . Một bà cười toe toét nói:
- Tuyết Mai, cô có biết là cô đã bắt bọn này chờ sốt ruộc cả một tuần nay
không?
- Vậy ư ? Vậy thì tôi đã biết giá trị của mình rồi đấy nhé.
- Thôi, nói bấy nhiêu đó đủ rồi, chúng ta vào cuộc đi.
Tất vả lục đục theo chân chủ nhà đi lên lầu . Thì ra trò chơi của họ là đánh
bài tứ sắc . Đang chơi nửa chừng chợt cửa phòng bật mở rồi một bé gái
chừng tám tuổi chạy ùa vào phòng. cô bé líu lo:
- Nội ơi, nội thắt giùm con cái bím tóc này đi nội.
Bà Bích Huỳnh quay sang Tuyết Mai:
- Tôi nghĩ là cô phải giúp tôi mau chóng mới được đó Tuyết Mai, kẻo
chúng ta cứ bị làm phiền mãi thế này thì bực chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.