LỤY TÌNH - Trang 74

- Dạ không phải, cháu đang có chuyện phải suy nghĩ.
- Dượng xưa nay luôn tin tưởng cháu . Chắc chuyện này khó khăn lắm mới
khiến cháu phải suy nghĩ hơn cả tuần qua ?
Im lặng như để cân nhắc, cuối cùng Tuấn Kiệt nói kèm theo tiếng thở dài :
- Dượng xưa nay luôn dạy cháu làm người thầy giáo phải lấy đạo đức làm
trọng . Cháu sợ rằng... cháu không làm được như lời dượng dạy . Tư tưởng
của cháu đang đi dần vào chỗ phi đạo đức.
- Nghiêm trọng đến như vậy sao ?
- Cháu đang sợ hãi và không biết phải làm thế nào đây.
- Chả lẽ không có con đường để tránh né sao ?
- Điều ấy sẽ làm cho cháu đau khổ . Cháu sợ là mình không đủ sức né tránh
nữa.
Dượng Bình nhìn chàng thật lâu rồi đột ngột hỏi :
- Có phải là vấn đề tình cảm không ?
Quả thật không có điều gì giấu được người thầy giáo khả kính này . Chỉ
bằng vào mấy câu nói vu vơ, dượng đã tìn ra lời giải đáp . Làm Kiệt không
còn cách nào hơn là phải thú nhận.
- Thưa phải . Tình cảm đang làm cho cháu đau khổ.
Dượng bình nói với nụ cười mỉm trên môi :
- Cháu ở với vô dượng đã hơn mười năm rồi , chưa bao giờ dượng thấy
cháu say mê một cô gái , vậy mà bây giờ... ha... ha... Dượng ước ao thấy
được người con gái đó.
Giọng cười sảng khoái và giọng nói của dượng Bình càng làm Kiệt thêm
xấu hổ :
- Nếu như tình cảm của cháu bình thường thì hạnh phúc biết mấy.
Dượng Bình vụt nghiêm khắc :
- Thế dượng có được nghe câu chuyện tình yêu bất bình thường này chăng
?
- Cháu chỉ sợ dượng không muốn nghe mà thôi.
Vỗi vai chàng, dượng bình động viên :
- Nói đi chàng trai , chúng ta là người một nhà mà.
Tuấn Kiệt nhìn dượng Bình bằng đôi mắt biết ơn . Lúc này đây, có người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.