LỤY TÌNH - Trang 87

Lê Duy Phương Thảo

Lụy Tình

Chương 15

Cuối cùng rồi Tiểu My cũng báo tin lành . Trường Giang bước vào phòng
thầy với cảm giác xấu hổ và đau đớn . Nàng rụt rè gỏ cữa . Có giọng thầy
êm ái :
- Mời vào.
Thầy có vẻ ngạc nhiên :
- Ủa ! trường Giang hả ? Tìm thầy có chuyện gì không ?
- Em...
- Lại khóc nữa rồi.
- Dạ đâu có.
- Mắt em đỏ hoe thế kia mà còn dám nói không có nữa à ? Thôi , ngồi
xuống đi, có chuyện gì từ từ hẵng nói cho thầy nghe.
Phải khó khăn lắn Trường Giang mới nói được :
- Thưa thầy , em tới đây... để mời thầy... mời thầy dự tiệc cưới của em.
Trường Giang xấu hổ cúu gầm mặt xuống nên không nhìn thấy gương mặt
thay đổi lạ kỳ của thầy Kiệt . Nhưng nàng nhận ra giọng nói của thầy run
run :
- Em... nói thật , hả Trường Giang ?
Giang run run trao thiệp cho thầy, mặt nàng vẫn cúi gầm.
- Em đâu dám đùa với thầy.
Tuấn Kiệt bỗng dưng nghe lòng mình đau thắt . Hơi thở như muốn nghẹn
lại và trong tích tắc, chàng nhận ra con tim mình sai một nhịp . Mới hôm
qua đây chàng còn nói với dượng Bình về Tình yêu của mình , vậy mà bây
giờ cô học trò bé bỏng ấy lại đặt vào tay chàng một tấm thiệp mời báo lễ vu
qui.
Phải cố gắng lắm Trường Giang mới ngẩng lên nhìn thầy . Nàng bổng thấy
sợ khi ánh mắt thầy nhìn nàng đăm đăm.
- Thầy... sao lại nhìn em như vậy ?
Kiệt nghe tiếng nói của mình như vọng về từ cõi xa xăm nào :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.