LUYỆN KIẾM - Trang 228

Tôn Dương nghe thấy thế, toàn thân run rẩy, ngậm câm như hến.

"Ha ha, Tôn gia chủ hà tất phải tức giận như vậy? Theo ta được biết, sở

dĩ lần này Yến gia có thể chiến thắng, trong đó còn có nguyên nhân khác,
không thể trách tôn nhi của ngươi được.” Đúng lúc này, bên ngoài lầu các,
đột nhiên vang lên một âm thanh âm nhu.

"Ai?" Tôn Chính Ích biến sắc, đứng dậy, quát lớn một tiếng.

Tôn Chính Ích vừa dứt lời, trên người bỗng nhiên sáng lên một tầng hào

quang đỏ đậm, áo bào không gió tự bay, nhất thời một cỗ khí tức kinh
người phát ra, rõ ràng là một tu sĩ đã đạt tới tu vi Luyện Khí kỳ đỉnh phong.

Cửa lầu các đột nhiên "'rầm " một tiếng, bị một trận cuồng phong đẩy ra.

Không biết từ lúc nào, một đạo thân ảnh xa lạ, giống như quỷ mị xuất

hiện bên cạnh Tôn Dương.

Người này thân hình cao gầy, mặc trường bào màu xám thêu đồ án trúc

xanh, thắt đai lưng bằng kim loại quấn ngang hông, chắp tay đứng ở nơi đó,
đầu hơi rũ xuống, mái tóc đen xõa dai, che cả khuôn mặt.

Đồng tử của Tôn Chính Ích khẽ co rụt lại, không dám tùy tiện xuất thủ.

"Xin hỏi các hạ là người phương nào, vì sao xâm nhập tư trạch của Tôn

gia ta?" Lão bước tới gần Tôn Dương, chắp tay hỏi.

"Tôn gia chủ không cần căng thẳng, tại hạ là bằng hữu không phải kẻ

thù, tới đây để giúp các ngươi." Người mặc áo bào xám giọng nói âm nhu,
không thể phân biệt hỉ nộ.

"Có khách lâm môn, quỳ làm gì nữa, không mau mang trà đến." Tôn

Chính Ích không tin ngay, chỉ mỉm cười, mở miệng phân phó Tôn Dương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.