LUYỆN KIẾM - Trang 231

Vô Diện liếc mắt nhìn lão: "Tạm thời không cần làm gì, cứ đợi ta an bài

là được..."Nói xong, thân hình y chợt lóe lên bên cửa sổ rồi biến mất, chỉ có
âm thanh càng lúc càng xa.

. . .

Sau khi rời khỏi Tôn gia, Vô Diện một đường bay vút về phía Yến phủ.

Khi y đi tới một nơi yên tĩnh không người, đột nhiên thân hình lập tức

dừng lại, lui về phía sau ba bước.

"Chích! Chích! Chích!" Chỉ thấy ba ám khí xanh đen không biết từ chỗ

nào bắn nhanh về phia gã, găm lên trên con đường lát đá xanh trước mặt.
Nếu không phải y cảnh giác, sợ là hiện tại đã bị ám khí xuyên thủng.

"Ra đi!" Vô Diện ngẩng đầu nhìn về phía cây đại thụ cách đó không xa.

Lời còn chưa dứt, trong bóng râm của chỗ quẹo, một thân ảnh màu trắng

bỗng nhiên xuất hiện.

"Lại là ngươi?" Vô Diện chăm chú nhìn lại, bất khả tư nghị* kinh hô một

tiếng.

Người nọ mặc bộ đồ trắng, khí chất lạnh lùng, trên gương mặt có hai lúm

đồng tiền nhợt nhạt. Tuy nói dung mạo xinh đẹp, rất có tư sắc, nhưng vẻ
mặt lại cứng ngắc, hai mắt trống rỗng vô thần hết sức quỷ dị. Đúng là rất
lâu chưa từng xuất hiện, Ninh Tiểu Tiểu.

Trên tay nàng còn mang theo một chiếc rương gỗ đen kịt có chiều cao

gần bằng với thân người mình, phía trên có khắc các loại phù văn, mặt
trước của nó được bao phủ bởi chi chít các lỗ nhỏ bằng ngón cái.

Chỉ thấy vẻ mặt đờ đẫn của nàng, tay phải duỗi ra, năm ngón tay xòe ra,

nhắm ngay Vô Diện nam tử. Chiếc vòng trên tay nàng linh văn lập lòe,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.