LÝ CHIÊU HOÀNG - MỘT ĐỜI SÓNG GIÓ - Trang 189

Các ngươi, là phận bầy tôi, không nên nghịch mệnh vua.

Viên tướng kinh hãi nhưng cũng tâu:

- Thánh ý đức Thượng hoàng, chúng tôi vẫn không dám trái, tấm lòng từ

bi hỉ xả của đức Thượng hoàng, chúng tôi rất cảm động, mà nghĩa vụ của
chúng tôi, chúng tôi vẫn không thể quên, cái nghĩa vụ ấy là giết gian thần.
Cơ nghiệp của đức Thái Tổ không nên để mất về tay gian ác bất lương.

- Ngươi nói cũng có lý, nhưng ta e vẽ hổ không thành để uổng mạng biết

bao nhiêu anh hùng trung nghĩa mà thôi. Cái công dã tràng ấy nên thương
biết chừng nào!

- Được chết vì vua, vì nước là sự vẻ vang cho con nhà võ tướng, thần

đẳng há dám tiếc đời...

- Vẫn hay rằng các ngươi trung nghĩa đáng khen, nhưng mệnh trời dễ trái

được ru? Không phải là ta không biết xót cơ nghiệp Tổ tông đâu. Nhưng ta
không nỡ trông thấy các người khi thất bại.

Viên tướng chưa kịp đáp, bên ngoài vụt có tiếng xô xát rồi tiếng người

kêu. Giật mình, viên tướng lạ đứng phắt dậy, nói:

- Kiếm Hồn nguy mất rồi. Xin kính lạy Nương nương, mạt tướng đi đây.

Lý Hổ (chính hắn) tuốt gươm vừa toan xông ra cứu bạn thì cửa cung đã

mở toang, Thủ Độ dẫn bọn dũng sĩ ùa vào.

Thủ Độ hét:

- Giết cho hết quân phản nghịch đi!

Lý Hổ cũng chẳng vừa, đáp lại:

- Chính mày là phản nghịch còn bảo ai là phản nghỉch, thằng kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.