LY HÔN - Trang 342

Quý Văn Nghiêu xua tay cười: “Bácgáiđừng tranh mấy chuyện này

với cháu như thế ngài lắm, nếu cháu cầm tiền của bác khác gì bác thuê
người ngoài, về sau báckhôngchê cho cháu cọ vài bữa cơm là được, đừng
ghét cháu phiền là được ạ.”

Vợ chồng Dương Quế Trân mừng đến nổi hết phân biệt đông tây nam

bắc luôn: “Mới gặpđãnhờ vả con thế này rồi, hai bác ngại quá, Văn Nghiêu
cũng đừngnóikhách sáo như thế, sau này mỗi ngày cứ ghé nhà bác ăn cơm,
chỉ sợ cháu ănkhôngquen cơm rau dưa thôi.”

Mặt Lâm An Nhàn xanh mét, nhìn người trong nhà hưng phấn như

thế,côlạikhôngtiện ngay trước mặt mọi người mà gây ầm ĩ với Quý Văn
Nghiêu, chỉ có thể hung hãn căm tức nhìn Quý Văn Nghiêu.

Quý Văn Nghiêu đương nhiên biết Lâm An Nhànđangnhìn mình như

muốn ăn tươi nuốt sống, chỉ nhín chút thời gian quay sang đá mắt mớicô,
sau đó cười đắc ý.

Lâm An Nhàn thiếu chút nữa hộc máu, xoay người sangmộtphòng

khác hờn dỗi.

Quý Văn Nghiêu ăn xong cơm trưa cáo từ.

Lâm An Nhàn lúc này mới phát tác: “Sao mọi người lại đồng ý thế?

Loại lợi thế này sao chúng ta có thể tự dung nhậnkhôngcủa người ta? Quý
Văn Nghiêu hoàn toànkhôngquen với nhà mình, mọi ngườikhôngsợ tham
tiện nghinhỏthiệt thòi lớn sao?”

“Chị, lần này chịnóisai rồi, tuyanhVăn Nghiêu lần đầu đến nhà chúng

ta, nhưng chịkhôngthấy người tathậtlòng muốn báo ân sao?anhấy làm
người có tình có nghĩa, muốn giúp nhà ta chút chuyện. Hơn nữa,anhấy là
người trong ngành, loại chuyện này chỉ cầnanhấy ra mặtnóimộttiếng là
được, ngay cả mang ơn cũngkhôngtính nữa, sao chúng ta lạikhôngnhận
chứ? Chúng ta nhận lòng tốt củaanhấy chịkhôngthấyanhấy rất mừng sao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.