Ánh mắt Lâm An Nhàn nóng lên, bĩu môinói: “Saoanhlạikhôngcó bản
lĩnh thế này, uổng cho mọi người khenanhlà đẹp trai con nhà giàu nữa
chứ.”
“Làanhchưa từng gặp phụ nữ, được chưa nào? Bà xã đểanhhọc thêm
chút kinh nghiệm nhé.”
Lâm An Nhànkhôngkịp phản ứng, đôi mông trònđãbị Quý Văn
Nghiêu nâng lên, cũngkhôngcho Lâm An Nhàn kịp chuẩn bị gì cả trực tiếp
đâm thẳng vào, sau khi vào trong bắt đầu điên cuồng vận động, ban đầu
Lâm An Nhàn còn lầm bầm oán trách, sau đó cũng tùyanhluôn.
Sờ soạng mân mê hơn nửa ngày, xoay Lâm An Nhàn đủ tư thế, sau đó
lật người Lâm An Nhàn nằm sấptrêngiường, bắt đầu đâm vào thêmmộtlát
liền cảm thấy sắp bắn, lập tức giữ chặt Lâm An Nhàn, vừa thở hổn hển
cườinói: “mộtgiọt cũngkhôngthể lãng phí.”
Lâm An Nhàn tức giận xoay người ngồi dậyđitắm, thay quần áo xong
thấy Quý Văn Nghiêu còn muốn dây dưa: “anhđừng náo loạn, hơn mười
giờ rồi,anhcó địnhđiqua nhà em chuyển đồ vềkhông?”
“Gấp cái gì, nhịn đói lâu như thế mới cho ăn được vài miếngthìsao đủ
no được.”
Lâm An Nhàn đẩy bàn tayđangsờ soạng trước ngực của mình của Quý
Văn Nghiêu ra, dỗ dànhanh: “Làm chuyện nghiêm chỉnh trước, chờ tối về,
đượckhông?”
“Là emnóiđó.” Mắt Quý Văn Nghiêu sáng rực lên.
Lâm An Nhàn gật đầu có lệ: “anhthay quần áođi, emđinấu cơm.”
Mớiđitới cửa lại bị Quý Văn Nghiêu gọi lại.