MA CÀ RỒNG SA NGÃ - Trang 151

- Vì tôi muốn nghe nhận xét chân thành từ cô. Nếu như nói rằng là tôi

nấu, chắc chắn cô sẽ cố ăn để cho tôi vui thôi! - Giọng Yul có vẻ buồn
buồn.

- Anh thực sự đánh giá thấp mình như vậy sao?

- Có lẽ thế. Vì tôi chưa từng làm những việc như thế này trước đây!

- Sao Yul lại làm nhiều việc đến thế chỉ vì tôi?

- Uhm, đơn giản là tôi muốn tự tay mình chăm sóc, quan tâm đến cô

thôi. Nhưng tôi bất tài lắm phải không?

- Ai nói vậy chứ? - Tôi trở nên cực kỳ nghiêm nghị.

- Ý cô là sao?

- Anh nấu ăn ngon lắm! Thấy không, mấy hôm nay có khi nào tôi bỏ

thừa thức ăn mà anh mang đến đâu, nhỉ?

- Thật chứ? Có nghĩa là cô thích đồ ăn tôi làm sao?

Tôi chỉ gật đầu đáp lại. Yul vui vẻ cười lớn. Không ngờ, một người sói

chỉ biết ăn thịt sống lại chịu xuống bếp nấu ăn vì tôi. Anh đã hi sinh cho tôi
quá nhiều. Chỉ trách bản thân mình quá vô tâm, trái tim tôi quá nhỏ bé nên
chẳng thể nào chứa nhiều hơn một người được.

- Yul, cảm ơn... và xin lỗi!

Tôi nhẹ nhàng nắm tay Yul, giọng trầm xuống và nói ra câu đó. Anh

đang cười thì bị hành động kỳ quặc đó của tôi làm cho tròn mắt :

- Mie, cô sao vậy? Sao lại nói năn kì lạ thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.