MA CÀ RỒNG SA NGÃ - Trang 207

- Đừng tỏ ra anh hùng như vậy chứ? Điều đó không khiến ngươi bớt đau

đớn chút nào đâu. - Kris nâng cằm tên người sói lên, cười lớn.

- Tôi không sợ, muốn giết giết thì giết đi - Hắn cắn môi, rồi lại nhìn sang

tôi - Jay! Hãy chăm sóc cho cô ấy.

Nhìn vẻ mặt của hắn thật đáng ghét. Sắp chết rồi mà cứ nguỵ biện mãi

thôi. Vậy thì cứ để cho hắn từ từ mà hưởng thụ sự hành hạ của cha tôi đi.

- Jay! Nhớ lời tôi nói nghe không? Cậu là người mà cô ấy luôn yêu... -

Từ lúc nào hắn lại kiên nhẫn chỉ với một câu nói như thế? Hắn không mong
muốn gì cho bản thân hay sao?

- Yul, đừng nói chuyện với cậu ta nữa. Mau tìm cách thoát ra khỏi đó

đi... - Chị khóc rồi, thật là, vì sao tôi lại thấy đau lòng như vậy?

Tôi yêu chị, và sẽ luôn như thế. Nếu như lúc này Yul chết, có lẽ tôi vẫn

còn cơ hội đó nha...

Khoan đã, tôi đang nghĩ gì thế này? Vì sao bản thân tôi có thể ích kỷ

như vậy? Nhỡ đâu chị không còn yêu tôi nữa thì sao?

Yêu là mong muốn người mình yêu luôn vui vẻ, hạnh phúc phúc trọn

đời.

Yul yêu chị, đã chăm sóc cho chị suốt khoảng thời gian mà một tên vô

dụng như tôi không thể làm được. Tôi chịu ơn của hắn, nhiều lắm.

- Chịu chết đi! - Cha tôi hét lớn, tay giương cao lưỡi dao lên, toan chém

chết tên người sói này ngay lập tức.

À, thì ra là muốn hoá kiếp cho hắn bằng nhát dao đây mà. Lưỡi dao ấy

mà giáng xuống từ tay ông ta thì đối phương chỉ có đường chết.

- Mie, cô nhớ bảo trọng đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.