MA ĐAO CA - Trang 250

Bỗng nghe có tiếng quát to, một bóng người cao to lao nhanh đến, vung

chưởng tấn công Hồ Thiết Sanh.

Hồ Thiết Sanh vội tung chưởng đón tiếp, bởi quá cấp bách, chàng bị đẩy

lùi xa hơn trượng, suýt ngã ra đất.

Bóng người cao to ấy lao đuổi theo, nhanh như chớp vung chỉ điểm vào

huyệt Phụng Vỹ của Hồ Thiết Sanh.

Hồ Thiết Sanh không sao tránh kịp nữa, bỗng nghe bùng một tiếng, bóng

người cao to loáng cái dã mất dạng.

Chỉ nghe Hắc Đao Khách sột một tiếng hít nước mũi vào quát to :

- Lão tặc, ngươi chỉ biết hạ thủ với hậu bối, sao không dám với mặt thật

gặp người?

Tiếng nói xa dần, lúc này khói mù trong đại điện đã bay ra ngoài, phủ

trùm cảnh vật ngoài sân, chàng không sao nhìn rõ bóng người cao to ấy là
ai.

Chàng hết sức kinh tâm bởi nhận thấy võ công người cao to ấy quyết

không kém hơn Hắc Đao Khách, nếu chẳng phải vì không muốn giáp mặt
với Hắc Đao Khách, Hắc Đao Khách chưa chắc đương cự nổi.

Và chàng nhớ lại khi tiếp một chưởng của thiếu niên xấu xí, chàng đã bị

đẩy lùi một bước, hiển nhiên nội lực của đối phương thâm hậu hơn chàng,
nên chàng lại bác bỏ nhận định của mình, bởi Bạch Phàm từng động thủ với
chàng ở thủy trại Động Đình, vô luận về nội lực hay chiêu thức, Bạch Phàm
đều kém hơn chàng một bậc.

Lúc này khói dần tan đi, cảnh vật đã hiện rõ, nhưng chẳng còn thấy một

bóng người nào và cả Tiểu Lục Tử cũng chẳng rõ đi đâu mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.